Chương 1183 : Hối hận có con ( 2 )
Cố Vy Vy nhìn sắc mặt ngưng trọng khác thường của Phó Hàn Tranh , dịu dàng nói , “ Để em nhìn xem ? "
Phó Hàn Tranh đưa tập tài liệu cho cô , rõ ràng một người luôn luôn che giấu cảm xúc như anh , lúc này lại hoàn toàn để lộ ra sự khẩn trương .
Cố Vy Vy nhận lấy lật xem vài phút , sau khi xem xong hỏi , “ Cần thiết phải sinh mổ sao ? "
Bác sĩ Lưu lấy các báo cáo kiểm tra sức khỏe trước giờ của cô ra , rút vài tờ để tới trước mặt cô nói , “ Nếu sinh tự nhiên , cần phải theo dõi tình trạng sức khỏe của cháu tới ngày dự sinh , cùng với vị trí thai nhi , nếu đầu của hai đứa bé đều hướng xuống dưới , như vậy sẽ sắp xếp cho cháu sinh tự nhiên , còn nếu không , phương pháp sinh tự nhiên sẽ có nguy hiểm đối với cháu và cả đứa bé . “
“ Hơn nữa tuổi cháu còn nhỏ , xương chậu cũng không lớn , sinh tự nhiên có nguy hiểm quá lớn , thể lực của cháu không nhất định có thể chống đỡ được đến khi sinh đứa thứ hai , thứ hai là sự thai nhi sẽ bị thiếu dưỡng khí , cho nên để an toàn nhất , tôi đề nghị cháu nên sinh mổ "
Phó Hàn Tranh nghe xong , sắc mặt vẫn không khá hơn , " Sinh mổ sẽ có ảnh hưởng gì không ? "
“ Sau khi làm phẫu thuật , thời gian sản phụ khôi phục lại so với sinh tự nhiên chậm hơn một chút , cần phải được chăm sóc chu đáo , với lại . . . Nếu lại mang thai , cũng chỉ có thể sinh mổ , không thể sinh tự nhiên “ , Bác sĩ Lưu thản nhiên nói .
Nếu không phải mang thai đôi , hơn nữa xương chậu của cô quá nhỏ , sinh tự nhiên nhiều nguy hiểm , bà ấy cũng sẽ không đưa ra phương án sinh mổ .
Nhưng lấy kinh nghiệm nhiều năm ở khoa phụ sản của bà ấy , bà ấy đã làm quen tay với việc sinh mổ rồi .
Cố Vy Vy trầm mặc một lúc , nói , “ Vì sự an toàn của đứa bé
mà suy xét thôi , nếu thật sự không thể sinh tự nhiên , cháu đồng ý sinh mổ "
Cô vừa nói xong , Phó Hàn Tranh liền nhấn mạnh , “ Trước nhất là vì sự an toàn của em , rồi mới đến bọn trẻ . "
Con không có đứa này thì có đứa khác , nếu cô đã xảy ra chuyện , anh tìm ai bây giờ .
“ Đó là đương nhiên , phải lấy sự an toàn của người mẹ làm chủ . "
Bác sĩ Lưu thấy Cố Vy Vy đã đồng ý phương án mình chuẩn bị , nói tiếp , “ Với lại , sinh mổ sẽ tránh cho sản phụ bị đau do co thắt tử cung , mang thai con đầu rất khó sinh , phải chịu đau mấy tiếng đồng hồ , thậm chí mười mấy tiếng còn chưa sinh được . "
Bà ấy nghĩ , nếu mợ Phó mà sinh tự nhiên , người làm cha này sẽ điên lên mất .
“ Vậy cứ làm theo lời của bác sĩ Lưu , nếu không có chuyện gì khác , chúng cháu về đây . "
Cố Vy Vy nhìn Phó Hàn Tranh , cảm thấy phải nhanh chóng về nhà an ủi người nào đó một chút .
“ Còn nữa , bắt đầu từ ngày mai lượng vận động phải vừa phải , tránh vận động quá sức dẫn đến sinh non , có tình huống khác thường phải kịp thời báo cho tôi biết " , Bác sĩ Lưu dặn dò .
Cố Vy Vy gật đầu , để Phó Hàn Tranh đỡ mình rời đi , lúc ra ngoài cô liền đánh giá sắc mặt trầm trọng của anh , " Đừng nói với em là anh hối hận vì muốn có con nhé ? " .
Nhìn vẻ mặt của anh , cô cơ hồ có thể đoán được trong lòng anh suy nghĩ cái gì .
“ Đúng là hối hận " , Phó Hàn Tranh nói .
Cố Vy Vy dở khóc dở cười , “ Người khác sinh con có bị sao đâu , anh suy nghĩ quá nghiêm trọng rồi . "
Lúc trước bà cụ Phó bệnh nặng nhập viện , khi đó hôn lễ của bọn họ xảy ra rất nhiều chuyện , anh vẫn còn trấn định vững vàng an bài mọi chuyện .
Vậy mà bây giờ chỉ có một ca phẫu thuật mổ bụng nho nhỏ , cô còn chưa bị gì , mà anh đã hồi hộp như vậy .
“ Người khác là người khác , em là em " , Phó Hàn Tranh nói .
“ Mấy đứa nhỏ đã nằm trong bụng em hết rồi , còn có thể không sinh sao ? " , Cố Vy Vy chế nhạo .
Phó Hàn Tranh không còn lại gì để nói , hiện giờ cho dù anh có hối hận cũng vô dụng , bọn nhỏ đã ở trong bụng cô tám tháng rồi .
Anh có lo lắng thế nào , bọn nhỏ vẫn phải được sinh ra thôi .