Chương 1190 : Mẹ con bình an ( 1 )
Đám người nhìn Cố Vy Vy được nhân viên y tế đưa vào phòng mổ , nháy mắt khi mấy người Phó Hàn Tranh nhìn thấy cửa phòng phẫu thuật đóng lại , liền rơi vào trạng thái nôn nóng chờ đợi .
Nhưng mà mới chỉ đi vào mười phút , Phó Hàn Tranh đã nhìn qua đồng hồ ba lần .
Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch cũng gấp đến độ đi qua đi lại ở bên ngoài , chỉ có mỗi Hà Trì bình tĩnh ngồi bên cạnh chơi điện thoại .
“ Mới đi vào có mười phút , cùng lắm vừa mới lấy máu để thử máu , phẫu thuật còn chưa bắt đầu , mấy người đã gấp thành như vậy ? "
“ Cũng không phải chị dâu cậu , cậu đứng nói chuyện thì chả không đau thắt lưng " , Phó Thời Dịch tức giận mắng .
Hà Trì liếc mắt nhìn hai người , " Tôi ngồi nói chuyện . "
Bác sĩ Lưu là chuyên gia khoa phụ sản số một số hai của thủ đô , thậm chí cả Trung Quốc , đã làm qua vô số ca phẫu thuật . Vậy mà , bọn họ còn không yên tâm khả năng phẫu thuật của người ta .
Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch vẫn nóng ruột đi tới đi lui ở cửa phòng phẫu thuật , mẹ con ba người không thể xảy ra vấn đề gì được .
Hai người đi tới đi lui đi đến nỗi Phó Hàn Tranh cũng phiền lòng , anh lạnh lùng nhìn lướt qua , “ Hai em ngồi xuống cho anh . "
Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch sững sờ , lập tức ngồi xuống ghế , hai tay vô cùng ngoan ngoãn đặt lên đầu gối .
Chẳng qua , sau khi ngồi xuống , Phó Thời Khâm liếc mắt nhìn người ngồi bên cạnh .
" Chân em run cái gì mà run ? "
Phó Thời Dịch liếc nhìn cái chân cũng không ngừng run rẩy của đối phương , " Anh còn nói em , chính anh cũng run đấy thôi . "
Thật ra anh trai bọn họ nhìn qua rất bình tĩnh , không đi qua đi lại giống bọn họ , cũng không tay chân run rẩy , nhưng mà sắc mặt hết sức ngưng trọng .
Lần nhìn thấy sắc mặt thế này của anh chính là lần chị dâu bị Cố Tư Đình bắt đi.
Hà Trì câm nín liếc nhìn mấy người , cũng không còn tâm trạng chơi điện thoại nữa
, “ Người ta nằm trên bàn phẫu thuật cũng không khẩn trương như mấy người đâu . "
So với mấy người bọn họ , tâm trạng Cố Vy Vy có vẻ tốt nhất .
“ Cậu câm miệng lại , tôi không muốn nghe câu nói chuyện nữa " , Phó Thời Khâm buồn bực nói .
Hà Trì đứng dậy , “ Vậy tôi có thể đi không ? "
Vừa không cho anh ta nói chuyện , còn bắt anh ta chờ chỗ này .
M“ Không được , trước khi chị dâu tôi ra ngoài , cậu phải chờ ở chỗ này . "
Phó Thời Khâm lập tức gọi người lại , ngăn cản Hà Trì lấy cớ rời đi . Bọn họ đương nhiên hy vọng chị dâu và hai đứa bé có thể mẹ tròn con vuông , nhưng nếu thật sự có bất trắc , chính là lúc cần dùng tới Hà Trì , cho nên , bây giờ còn chưa thể thả anh ta đi .
Hà Trì hậm hực ngồi xuống , liếc mắt nhìn Phó Hàn Tranh ngồi cách đó không xa vẫn không lên tiếng .
Người mà VỢ rơi một cọng tóc cũng đau lòng như anh , lúc này bắt anh chờ người ta sinh mổ lấy đứa bé ra , quả thật sẽ làm anh đau lòng muốn chết .
Nhưng mà , phụ nữ đều trải qua như vậy , sinh tự nhiên còn chịu khổ nhiều hơn so với vợ anh nhiều .
Qua nửa giờ , Phó Thời Khâm có chút ngồi không yên .
“ Lúc này đã nửa giờ rồi , sao còn chưa có tin tức gì ? "
Hà Trì nhìn đồng hồ nói , “ Dựa theo thời gian ca sinh mổ bình thường , lúc này hẳn là đã lấy đứa bé ra , đang làm kiểm tra sức khỏe sau khi sinh . "
Hôm nay nơi này chỉ có một ca sinh mổ của bọn họ , toàn bộ bệnh viện đều phải phục vụ cho Cố Vy Vy và hai đứa bé sắp sinh , hiện tại chỉ bắt bọn họ chờ một chút , cũng đã chờ không kịp thế này .
Lại qua mười phút nữa , Phó Thời Dịch cũng oán giận , “ Đều đã bốn mươi phút , thế nào còn chưa đi ra ? "
Hà Trì không chịu nổi bọn họ , lấy nút tai sớm đã chuẩn bị trong túi ra , sau đó khoanh tay ngồi tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần .
Mãi đến khi Cố Vy Vy ở trong phòng phẫu thuật được năm mươi phút , hai hộ sĩ mỗi người ôm một đứa bé đi ra báo tin .
“ Tổng giám đốc Phó , mẹ con bình an "