Chương 230 : Cùng ăn tối với Cố Tư Đình
Màn đêm buông xuống , vùng ngoại thành của Tây Đô . Một tòa dinh thự xa hoa theo phong cách châu u rực rỡ chói mắt trong bóng đêm .
Trong phòng làm việc , Cố Tư Đình ngồi một chỗ đã rất nhiều giờ , nhìn hai đoạn video đang không ngừng biến đổi trên màn hình máy tính .
Hai đoạn video , một đoạn là Vy Vy múa ba lê ở trường học , một đoạn là video cô thi đánh đàn piano với Chu Lâm Na .
Quản gia gõ cửa tiến vào hỏi , “ Cậu chủ , cô Lăng hỏi khi nào thì bắt đầu ăn tối ? ”
Cố Tư Đình nhìn đồng hồ , “ Shigeru còn chưa trở về sao ? ”
“ Vừa mới gọi điện tới , đang trên đường rồi ạ . ”
Cố Tư Đình nhẹ nhàng gật đầu , không nói nữa , tiếp tục xem hình ảnh trên màn hình . Quản gia nhìn một chút , “ Cậu chủ đang xem gì vậy ? ”
Cố Tư Đình nhìn cô gái đang đàn piano " trên màn hình , buồn bã thở dài , “ Tôi cũng không biết rốt cuộc mình đang muốn tìm cái gì ở trên người cô ta . ”
Quản gia không hỏi lại nữa , đi xuống dặn dò phòng bếp chuẩn bị bữa tối .
Qua nửa giờ , Shigeru Hideo đưa người về , lên phòng làm việc gọi một tiếng , “ Ông chủ , khách đã tới rồi . ”
Cố Tự Đình tắt video trên máy tính , đứng dậy rời khỏi phòng làm việc , đi xuống tầng .
Vy Vy bất an ngồi ở phòng khách , mọi thứ quen thuộc xung quanh làm cho cô vừa áp lực vừa bất an , cho nên , ngay cả Cố Tư Đình đi xuống tầng cô cũng không phát hiện .
Cố Tư Đình cười nhã nhặn , “ Cô Mộ , tôi cũng không có ác ý , chỉ vì chuyện ngày hôm qua nên muốn biểu đạt lời xin lỗi của tôi . ”
“ Anh Cố cũng đã biểu đạt lời xin lỗi của anh rồi . ”
Cố Tư đình , “ Nhưng mà cô chưa đổi tấm chi phiếu kia . ”
Phó Thời Dịch nghe xong , kinh hoàng nhìn người ngồi bên cạnh .
Rốt cuộc tối hôm qua cô với Cố Tư Đình đã xảy ra chuyện gì ?
Vì sao lại mời cô ăn cơm
, lại còn cho cô chi phiếu ?
Vừa rồi , cái tên Shigeru Hideo gì đó còn nói truyền thông Diệu Thế luôn mở rộng cửa đón cô .
Mẹ nó , không phải họ Cố này muốn đào góc tường nhà anh trai anh ta chứ ?
“ Chỉ là một chút hiểu lầm thôi . ” Từ vẻ mặt đến giọng điệu của Vy Vy đều rất bình tĩnh .
Từ lúc bắt đầu vào của cô đã phát hiện , nơi này đã không còn đồ vật gì của cô nữa , thay vào đó là đồ của Lăng Nghiên , cứ như ngay từ đầu sống ở đây không phải cô mà là Lăng Nghiên vậy .
Mới vừa nói xong , Lăng Nghiên trong bộ váy dài màu trắng đi xuống tầng , ngồi xuống bên cạnh Cố Tư Đình , “ Cô Mộ , chúng ta lại gặp nhau rồi . ”
Quản gia mang người bê đồ ăn lên , món ăn đặc trưng của Pháp , mỗi một món đều làm theo tiêu chuẩn Michelin ba sao .
“ Cô Lăng nói , tôi rất giống bạn thân Cố Vy Vy của cô , sao lại không thấy cô ấy đâu ? "
Vy Vy cười nhạt , tất cả tâm trạng đều che giấu cẩn thận .
“ Cô ấy . . . ” Nụ cười của Lăng Nghiên cứng đờ .
“ Ăn cơm trước đi , nguội sẽ không ngon . ” Cố Tư Đình nói xong , cầm lấy dao dĩa dùng cơm .
Vy Vy và Phó Thời Dịch nhìn thoáng qua nhau , cũng cầm dao dĩa lên dùng cơm , thầm nghĩ nhanh chóng ăn xong bữa cơm này để quay về .
Cố Tư Đình bưng ly rượu vang lên nhấp một ngụm , hỏi , “ Cô Mộ có từng nghĩ đến sẽ phát triển ở nước A không ? ”
“ Anh muốn đào người đã hỏi qua tôi chưa ? ” Phó Thời Dịch tức giận nói .
Cố Tư Đình nhướng mày , nhìn Vy Vy hỏi , “ Bạn trai ? ”
Vy Vy bưng ly rượu nhấp một ngụm , không thừa nhận cũng không phủ nhận .
Thừa nhận , khi về Phó Hàn Tranh sẽ mất hứng . Không thừa nhận , Cố Tư Đình sẽ đoán ra ngay cô có mối quan hệ gì đó với Phó Hàn Tranh nên Phó Thời Dịch mới khẩn trương như vậy .
Cố Tư Đình quan sát hai người , dường như đã nhận định cô là bạn gái của Phó Thời Dịch .
“ Cô Mộ đàn piano không tồi . ” Vy Vy mím môi , xem ra đã điều tra cô .
Rốt cuộc anh ta muốn làm gì ?
Cố Tư Đình bưng ly rượu vang lên , nhẹ nhàng lắc lắc , “ Có thể nhờ cô Mộ đánh , một bản cho tôi nghe được không ? ”