Chương 288 : Sự dịu dàng chỉ thuộc về cô
Lời chào hỏi của Mạnh Như Nhã bị làm lơ , còn tận mắt nhìn thấy vẻ mặt anh đầy cưng chiều dỗ cô bạn gái trong lòng , trong lúc nhất thời , cô ta xấu hổ đến cực điểm . Nhưng mà , cô ta không cam lòng cứ như vậy mà rời đi , cố nặn ra vẻ mặt tươi cười .
“ Tổng giám đốc Phó ? ”
Phó Hàn Tranh chỉ lo ôm lấy cô gái đang vùi đầu trong lòng anh , chẳng buồn phản ứng cô ta .
Vy Vy gấp muốn chết , anh không thể , nói một câu , nhanh chóng đuổi người đi sao ?
Mấy nữ nhân viên đi ra cùng Mạnh Như Nhã cũng bắt đầu xấu hổ thay cô ta , một người đi đến lôi kéo cô ta , “ Giám đốc Mạnh , chúng ta . . . Nên đi trước đi . ”
Trong công ty ai cũng đồn rằng , tổng giám đốc Phó rất cưng chiều bạn gái của mình , lúc này mới vừa tan tầm nên đang thân mật với nhau , làm gì có hơi sức lo cho những người không liên quan như bọn họ được ?
Mạnh Như Nhã cũng không muốn lại tiếp tục ở đây xấu hổ , đành cắn răng rời đi cùng mấy người kia .
Gần đây bà Phó cũng không giúp đỡ cô ta nữa , nói là tình cảm của Phó Hàn Tranh cùng người bạn gái này rất tốt , còn chuẩn bị có con . Tuy rằng không thể để cô ta làm con dâu nhà họ Phó , nhưng bà vẫn sẽ coi cô ta như con gái ruột . Nhưng nếu không phải vì Phó Hàn Tranh thì ai nguyện ý đi lấy lòng bà chứ ?
Đã thế Phó Hàn Tranh còn bảo vệ rất cẩn thận , cô ta tiêu tiền cho người điều tra xem bạn gái anh là ai nhưng không có ai điều tra được .
Vy Vy đợi nửa ngày , không xác định bọn họ đi chưa , mới nhỏ giọng hỏi , “ Đều rồi sao ? ”
Phó Hàn Tranh nhìn xung quanh không có người nào , “ Lại có người lại đây . ”
Vy Vy vừa nghe , trốn ở trong lòng anh , đầu cũng không dám ngẩng lên .
Phó Hàn Tranh lừa được cô liền cong môi , ôm một hồi lâu mới cảm thấy mỹ mãn nói , “ Bọn họ đi rồi , lên xe đi . ”
Vy Vy ngẩng đầu nhìn xung quanh , nhanh chóng nhảy
vào ghế điều khiển phụ , thúc giục anh lái xe rời đi .
Bởi vì ngày hôm sau phải bay đi nơi khác ghi hình tiết mục , cô không quay lại nhà cũ của nhà họ Phó mà là đến chung cư Cẩm Tú dọn hành lý .
Ăn tối xong , Phó Hàn Tranh vào phòng làm việc , xử lý xong công việc , anh vào phòng để quần áo , nhìn cô thu dọn hành lý để ngày mai khởi hành . Nghĩ đến chuyện cô lại phải bắt đầu làm việc lu bù , thậm chí mấy tháng sau sẽ khó mà gặp được cô , tâm tình anh khó tránh khỏi trở nên không tốt .
Vy Vy nghiêng đầu liếc mắt một cái , nhận thấy cảm xúc anh có vẻ không đúng , vì thế tạm dừng chuyện mình đang làm .
“ Sao thế , em còn chưa đi , anh đã bắt đầu luyến tiếc rồi sao ? ”
“ Đúng vậy , rất luyến tiếc . ” Phó Hàn Tranh vươn tay kéo cô vào lòng , thì thầm “ Có đôi khi , thật sự muốn buộc em bên cạnh , để em không còn đi đâu được cả . ”
Nhưng anh hy vọng cô ở bên cạnh mình , có thể sống một cách vui sướng hạnh phúc , mà không phải bị anh trói buộc bên cạnh như con chim hoàng yến .
Vy Vy nghe xong , chọc chọc ngực anh , cười, “ Chẳng phải anh đã buộc em ở chỗ này rồi sao ? ”
Nếu anh chỉ buộc người cô bên cạnh mình , có lẽ cô cũng không có nhiều cố kỵ như bây giờ . Nhưng , anh lại cho cô tự do , mặc cho cô làm những chuyện cô muốn , yên lặng đứng ở phía sau cô .
Anh không trói chặt cô , nhưng cô lại . . . tự học được sự vướng bận . Trước giờ anh luôn đối xử với những người xung quanh mình một cách lạnh nhạt , lại chỉ cho một mình có sự dịu dàng và tình yêu , làm cô không tự chủ được mà hãm sâu vào . . .
Phó Hàn Tranh hơi giật mình , sâu thẳm đáy mắt nổi lên sự vui sướng khó mà nói nên lời , anh ôm gương mặt nhỏ của cô hôn thật sâu .
Vy Vy bị hôn đến không thở nổi , quay đầu cảnh cáo , “ Chỉ cho phép hôn , không được . . . Không được làm chuyện khác . ”
“ Được . ” Phó Hàn Tranh lại hôn lên môi cô . .
Nhưng mà , rất nhanh , Vy Vy đã hối hận . Bởi vì , người đàn ông xảo trá này không chỉ hôn lên môi cô , còn lột quần áo của cô rồi hôn từ đầu đến chân một lượt .
Còn đúng lý hợp tình nói cô chỉ nói cho hôn chứ không nói không được hôn chỗ khác .