Chương 314 : Em coi các anh là anh em ruột , các anh lại coi em là nhặt được
Nhóm người Phó Hàn Tranh vừa đến khách sạn liền chuẩn bị cho hội nghị vào buổi trưa .
Lôi Mông cầm điện thoại Phó Thời Dịch đang gọi điện đến , “ Ông chủ , cậu ba gọi đến . . . muốn video call với anh . ”
Phó Hàn Tranh lười nhận , trực tiếp ném điện thoại cho Phó Thời Khâm . Phó Thời Khâm đang lo không nhìn được trạng thái thảm thiết của Phó Thời Dịch bây giờ , không cần nghĩ liền mở video .
Video vừa được kết nối liền thấy Phó Thời Dịch đang ngồi trên máy bay trực thăng , vẻ mặt trắng bệch run rẩy . “ Phò lão tam , sao em còn chưa nhảy ? ”
Phó Thời Khâm cầm di động , vui sướng khi thấy người gặp họa mà cười hỏi . Tuy rằng có điểm đồng tình với cậu ta , nhưng mà thấy cậu ta chịu ngược sao anh ta lại thấy vui vẻ nhỉ ?
“ Nhảy mẹ nhà anh ấy , anh cả đâu , em có lời muốn nói với anh ấy ! ” Phó Thời Dịch giận dữ nói . Anh ta đã trốn xa như vậy còn bị anh bắt lấy xách lên trực thăng .
Phó Thời Khâm chuyển màn hình điện thoại đối diện với anh trai nhà mình đang xem văn kiện , “ Anh , lão tam muốn nói với anh hai câu . ”
Mí mắt Phó Hàn Tranh cũng không nâng lên , “ Muốn nói gì ? ”
Phó Thời Dịch ở đầu bên kia video đáng thương xin tha , “ Anh , anh trai à , anh có cho em một trăm lá gan em cũng không dám làm chuyện gì không phải với chị dâu . ”
“ Nhảy xuống từ mấy ngàn mét như vậy , chắc chắn sẽ chết người , chúng ta có có thể đổi chỗ không ? ”
“ Anh trai , anh trai đáng kính trọng của em , tốt xấu gì chúng ta cũng cùng một mẹ sinh ra , đừng ra tay tàn nhẫn như vậy . ”
Phó Hàn Tranh nghe Phó Thời Dịch cằn nhằn một hồi , không hề thay đổi chủ ý mà còn nói , “ Nếu không thích nhảy dù trên không trung thì lát nữa đi thử tàu lượn xem . ”
Phó Thời Dịch nghe xong , tức giận thét chói tai , “ Anh rốt cuộc có phải anh trai của em không
? ”
“ Em có thực sự có gì đó với người phụ nữ của anh đâu . ”
Giọng nói của Phó Hàn Tranh trầm xuống , “ Em còn muốn thế nào ? ”
“ Anh , anh trai , để em nhảy bungee thôi , em nhảy mười lần đều được . ” Phó Thời Dịch thê thảm thét to , “ Em không muốn nhảy dù , em không muốn chết , nếu em chết anh sẽ không có em trai nữa . ”
Phó Thời Khâm nhắc nhở , “ Nếu em chết thì không phải còn có anh sao ? ”
Phó Hàn Tranh nhìn đồng hồ , lười nghe anh ta nói lời vô nghĩa , “ Để nó nhảy xuống . ”
Phó Thời Dịch nghe vậy , lại khóc lại kêu , giãy giụa không chịu nhảy xuống , “ Em coi các anh là anh em ruột , các anh lại coi em là nhặt được ? ”
“ Nếu em chết thì có biến thành quỷ em cũng sẽ không buông tha cho các anh ! ! ! ”
Giữa lúc Phó Thời Dịch kêu gào thảm thiết , Phó Thời Khâm tắt video trò chuyện . Chậc chậc chậc , thật sự quá thảm .
Vy Vy chỉ biết Phó Thời Dịch sẽ gặp xui xẻo nhưng không biết anh ta sẽ thế nào .
Mãi đến buổi chiều hôm đấy cô đến sân bay chuẩn bị xuất phát đến đoàn phim mới nhìn thấy ảnh chụp trên Wechat của tiểu đội . Phó Thời Dịch luôn luôn tự luyến , chú ý đến hình tượng này lại tóc tai bù xù , sắc mặt trắng bệch , vẻ mặt dại ra nằm trên giường bệnh . Cô ngẫm nghĩ một lát rồi gửi tin nhắn hỏi .
[ Tình huống gì đây ? ]
[ Hà Trì : Không rõ lắm , vừa rồi Lôi Mông đưa người đến đây đã như vậy rồi . ]
Vy Vy vừa buồn cười vừa đồng tình , lại gửi tin nhắn hỏi .
[ Người . . . không có việc gì chứ ? ]
[ Hà Trì : Mạng nhỏ vẫn còn , chỉ là bị dọa đến ngu người . Hai người bọn họ vừa nói xong , Phó Thời Khâm đang ở nước ngoài cũng tham gia vào cuộc trò chuyện .
[ Phó Thời Khâm : Nếu nó bị ngu thật thì cậu trực tiếp đưa nó đến bệnh viện tâm thần , đừng thả ra . ]
Vy Vy cạn lời nhìn câu nói của Phó Thời Khâm , sau đó hỏi lại một câu .
[ Các người thật sự là anh em ruột sao ? ]
[ Phó Thời Khâm : Lời này có nên hỏi anh trai tôi , rốt cuộc chúng tôi là em trai anh ấy hay là anh ấy nhặt được . ]
[ Hà Trì : Chắc là ruột thịt đi , nếu không anh trai của mấy cậu cũng sẽ không nhặt loại em trai như các cậu về đâu . ]