Vốn tưởng rằng chuyện làm Lăng Nghiên bẽ mặt là do Phó Thời Dịch ra mặt , Cố Tư Đình sẽ cho rằng đây là vì ân oán giữa nhà họ Phó và nhà họ Cố , sẽ không tiếp tục nhớ tới một nhân vật nhỏ như cô , hơn nữa cô đáp ứng giữ yên lặng , và trên thực tế là cô cũng không nói gì với giới truyền thông .
Không phải đã nói Lăng Nghiên vào bệnh viện sao ?
Anh ta không ở bệnh viện cùng cô ta , lại dùng điện thoại của quản lý của cô hẹn tới đây gặp mặt , rốt cuộc anh ta muốn làm gì ?
“ Anh Cố , chuyện về cô Lăng Nghiên tôi đã không phát biểu bất cứ ý kiến gì , về phần cậu ba muốn nói gì không phải người như tôi có thể ngăn cản . ”
Cố Tư Đình cũng không truy hỏi về chuyện của Lăng Nghiên , giơ ngón tay chỉ vị trí đối diện anh ta.
“ Ngồi đi . ” Vy Vy ngồi đối diện với anh ta , vẻ mặt trấn định tự nhiên , “ Quản lý của tôi ở đâu rồi ? ”
“ Anh ta rất an toàn . ” Cố Tư Đình đặt một ly cà phê đã pha sẵn trước mặt cô , “ Nếu như cô Mộ có thể thành thực trả lời vấn đề của tôi . ”
Vy Vy cười nhạt , “ Anh Cố muốn hỏi cái gì ? “
” Phối âm ngày hôm qua , làm sao cô có thể học được ? ” Cố Tư Đình lẳng lặng nhìn cô , dò xét mỗi biến động nhỏ trên gương mặt CÔ .
“ Nhìn bản gốc của bộ phim điện ảnh rồi bắt chước giọng nói của bản gốc mà thôi , có vấn đề gì không ? ” Vy Vy vừa cười vừa nói .
Anh ta là vì nghe được phối âm giống như giọng của cô , cho nên mới tìm tới cô ?
Thế nhưng anh ta đã có Lăng Nghiên rồi , còn quan tâm chuyện này làm gì ?
“ Nó rất giống giọng nói của một người . ” Cố Tư Đình nói .
Vy Vy giả vờ kinh ngạc , “ Giọng của ảnh hậu Lăng sao ? ”
Cô đương nhiên biết người mà anh ta ám chỉ chính là bản thân cô , thế nhưng cũng chẳng có bao nhiêu người biết bản điện ảnh kia là do cô phối âm .
“ Không phải cô ấy . ”
Cố Tư Đình nhìn cô sâu xa , nỗ lực muốn từ
trên người cô tìm được thứ đồ gì đó mà anh ta mong muốn , thế nhưng cô gái mười chín tuổi trước mắt lại khác xa so với người anh ta muốn tìm .
Vy Vy cười nhạt , không tiếp tục nhiều lời hay tò mò truy hỏi , “ Nếu như anh Cố không có vấn đề gì khác thì xin thả người quản lý của tôi ra . ”
“ Cô đang yêu đương với Phó Thời Dịch ? ” Cố Tư Đình hỏi
Ngày hôm nay Phó Thời Dịch nhằm vào Lăng Nghiên , trên web có rất nhiều người đang nói anh ta cố ý ra mặt vì cô .
“ Đây là việc riêng tư của tôi . ” Vy Vy không trả lời thẳng , nhìn thời gian trên điện thoại di động , “ Anh Cố , mời thả người quản lý của tôi . ”
Nếu cô còn không đi thì chắc chắn Phó Hàn Tranh sẽ biết cô gặp mặt anh ta ở chỗ này , hơn nữa khả năng anh tới đây trong vòng mười phút là rất lớn . Hai đối thủ một mất một còn đâu nhau nhiều năm như vậy , một khi đụng mặt thì nguy to .
“ Mời cô trả lời vấn đề của tôi . ”
Khuân mặt tuấn mỹ xuất trần của Cố Tư Đình có chút lạnh lẽo .
“ Tôi đã có bạn trai nhưng không phải anh ta . ” Vy Vy hơi mất kiên nhẫn .
Cố Tư Đình biết được đáp án mà anh ta muốn biết , nhấp nhẹ một ngụm cà phê , “ Tôi muốn mời cô Mộ đến nước A . ”
“ Xin lỗi , tôi rất thích Trung Quốc , không có ý định rời khỏi nơi này . ” Vy Vy trực tiếp cự tuyệt .
Mặc kệ anh ta xuất phát từ mục đích nào mà lại muốn đưa cô đến nước A , nhưng CÔ không muốn trở về nữa .
Cố Tư Đình đứng lên muốn rời khỏi , “ Chuyện này , tôi không chấp nhận cự tuyệt . ”
Vừa mới dứt lời , cửa quán cà phê bị người mở ra , Phó Hàn Tranh trong bộ âu phục màu xanh đen nghiêm nghị đi tới .
“Muốn nói chuyện gì với cô ấy thì cứ trực tiếp nói với tôi là được rồi . ”
Cố Tư Đình dừng bước , mặt mày để lộ nét lạnh lẽo , “ Phó Hàn Tranh , việc này . . . Không liên quan gì tới anh . ”
Tuy rằng Trung Quốc là phạm vi thế lực của nhà họ Phó nhưng Phó Hàn Tranh cũng không cần phải trực tiếp tới tìm tới anh ta .
Phó Hàn Tranh nhìn nhìn Vy Vy , xác nhận cô không bị thương tổn gì , ánh mắt nhìn về phía Cố Tư Đình lạnh thấu xương , Chuyện của cô ấy chính là chuyện của tôi . ”