Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 362 : Kiều Lâm Sụp Đổ


trước sau

Chương 362 : Kiều Lâm sụp đổ

Phó Thời Dịch kết thúc trò chuyện với cô , mượn chìa khóa xe chuẩn bị đi tìm Kiều Lâm , muốn tận mắt nhìn thấy bộ dáng suy sụp của anh ta .

“ Phó tiểu nhị , đi xem hiện trường thất tình không ? ”

“ Đi mẹ nhà em ấy , nhiều việc như vậy ai làm ? ” Phó Thời Khâm cười khổ mà lên tầng .

Anh ruột bỏ lại một đống công việc đi yêu đương , em trai chỉ biết ở bên ngoài phóng túng chơi đùa , chỉ có một mình anh ta cúc cung tận tụy vì cái nhà này .

Phó Thời Dịch vừa nghe vậy , chính mình ngâm nga một bài hát tự ra khỏi nhà , lái xe thẳng đến công ty Thời Ức .

Vừa vào phòng làm việc của Kiều Lâm liền thấy anh ta ôm hộp khăn tay ngồi ở trên ghế sa lon , khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem .

“ Ái chà , thực sự đau lòng đến vậy sao ? ” Phó Thời Dịch ngồi phía đối diện anh ta , trên mặt không hề che giấu vẻ hả hê .

Kiều Lâm vừa nhìn thấy anh ta lại càng thêm giận tới mức không chỗ phát tiết , “ Anh rõ ràng đã biết quan hệ giữa Vy Vy với anh trai anh rồi đúng không ? Vậy mà anh còn cố ý để cô ấy cho tôi quản lý ? ”

Vốn là sau khi anh ta bị đám người của Cố Tư Đình bắt được , sau đó đóng giả anh ta hẹn nghệ sĩ nhà anh ta ra ngoài , anh ta còn đang vô cùng lo lắng , sợ đám người Cố Tư Đình sẽ làm gì cô .

Kết quả anh ta lại bị người của Cố Tư Đình nhốt ở phòng chứa đồ lặt vặt phía sau , xuyên thấu qua khe cửa , tận mắt thấy nam thần của anh ta như từ trên trời giáng xuống giải vây cho Mộ Vy Vy , còn luôn miệng nói đó là người phụ nữ của anh , bạn gái anh . . .

Trái tim này của anh ta vỡ thành từng mảnh nhỏ như nhân của sủi cảo .

“ Không phải chính anh cũng đã nói , chỉ có người đàn ông cấp bậc như anh tôi mới xứng với nghệ sĩ nhà anh sao ? ” Phó Thời Dịch nhún vai nói .

“ Mặc dù tôi nói như vậy nhưng cũng không định để bọn họ đến với nhau thật ! ” Kiều Lâm cả giận .

Nam thần chính mình ái mộ nhiều năm thế nhưng ngay cả một cọng tóc của anh anh ta cũng chưa được đụng tới , vậy mà lại bị nghệ sĩ anh ta quản lý tán mất .

“ Bọn họ không thật sự đến với nhau chẳng lẽ trông chờ vào anh và anh tôi đến với nhau chắc ? ” Phó Thời Dịch nhướng mày cười hỏi .

Bị anh ta khay đểu nhiều năm như vậy , lúc này thấy
bộ dáng này của anh ta , cảm giác tất cả thù gì cũng đều được báo .

“ Tôi không nghĩ như vậy . ” Kiều Lâm lau nước mũi , đấm ngực lên án , “ Tôi bảo vệ che chở cẩn thận cho nghệ sĩ nhà mình như vậy , thế mà nghệ sĩ nhà tôi lại câu mất nam thần của tôi , thật khiến tim tôi lạnh lẽo mà . ”

“ Anh nói vậy là sai rồi , thực ra là nam thần của anh cua mất nghệ sĩ nhà anh . ”

Phó Thời Dịch cải chính . Mặc dù đúng là do Mộ Vy Vy đi trêu chọc anh của anh ta trước , nhưng sau đó là do anh trai anh ta theo đuổi cô .

Kiều Lâm vừa nghe , càng thêm suy sụp , “ Anh im lặng không nói gì sẽ chết sao ? ”

“ Hơn nữa , bọn họ đã sớm ở chung từ lâu rồi . ” Phó Thời Dịch khoái trá xát muối lên vết thương của người khác .

Kiều Lâm càng gào to hơn , khó trách hành tung của nghệ sĩ nhà anh ta ở thủ đô luôn bí ẩn như vậy , còn không cho anh ta biết cô đang ở nơi nào , thì ra . . . Thì ra chính là đang ở cùng nam thần của anh ta .

“ Còn nhớ lần trước anh hỏi tôi nghệ sĩ của anh có phải đang yêu đương với ai hay không không ? ” Phó Thời Dịch cười xấu xa , tiếp tục bổ một đao , “ Ngày đó anh tôi tới thăm cô ấy , đang ở ngay trong phòng cô ấy , kích thích không ? ”

Kiều Lâm trừng mắt nhìn Phó Thời Dịch , vặn hỏi , “ Cho nên cái tên “ Bảo Bối Tranh Tranh ” trong điện thoại của cô ấy là . . . ”

“ Đương nhiên là anh ruột của tôi rồi ! ” Phó Thời Dịch cười nói .

Kiều Lâm hít một hơi thật sâu , không muốn lại để cho ông chủ không có nhân tính này xem kịch vui nữa , “ Cô ấy đã có bắp đùi to như anh của anh còn đòi đi thử vai cái gì , diễn nữ số hai cái gì ? ”

Chỉ cần một câu nói của Phó Hàn Tranh , cô muốn diễn bộ phim nào mà không được kia chứ , cần gì phải lao lực như vậy đi thử sức tranh giành tới bể đầu chảy máu với người ta như vậy .

“ Người ta thích dựa vào thực lực của chính mình , không dựa vào anh tôi . ” Phó Thời Dịch nhìn đồng hồ , nhắc nhở , “ Người quản lý như anh có phải nên đi đón nghệ sĩ nhà mình đến đoàn làm phim rồi không ? ”

Kiều Lầm nhìn đồng hồ , quả thật nên xuất phát đến sân bay rồi , sáng mai còn có phần diễn của nghệ sĩ nhà anh ta . Vấn đề riêng là vấn đề riêng , công việc vẫn phải tiếp tục .

Anh ta đang muốn gửi tin nhắn cho nghệ sĩ nhà mình nhắc nhở cô ra sân bay đến đoàn làm phim thì Phó Thời Dịch mở camera trước , chỉnh sửa kiểu tóc một chút nói , “ Anh tự mình tới là được , anh tôi sẽ đưa cô ấy tới , nếu may mắn anh còn có thể ăn phải thức ăn cho chó của bọn họ ở khách sạn . ”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện