Chương 376 : Độc tấu vì Phó Hàn Tranh
Vy Vy liếc nhìn xung quanh , nhỏ giọng nói , “ Gần đây Phó Hàn Tranh vẫn ở bên em , không tiện lắm . ”
Ban ngày cô phải đi quay phim , ở đoàn phim nhiều người mắt tạp , lại có cả phóng viên nữa , buổi tối Phó Hàn Tranh lại hầu như mỗi ngày đều đến ở nơi này , cô thực sự không tìm được thời cơ để liên lạc với cô ấy .
Nguyên Mộng sờ sờ ria mép trên miệng , “ Thế nào , chị giả trang thành đàn ông quá giống đúng không ? ”
Vy Vy liếc mắt đánh giá cô ấy , “ Quả thật rất giống , ở đây nói chuyện rất phiền phức , hẹn thời gian khác rồi gặp mặt đi . ”
“ Đêm nay ? ” Nguyên Mộng hỏi .
“ Đêm nay không được , Phó Hàn Tranh sẽ tới đây . ” Vy Vy nói .
Anh không ở đây cô đã phải nghĩ hết biện pháp mới thoát ra được chứ nói gì chuyện anh ở đây , muốn ra ngoài đến gặp cô ấy khó càng thêm khó .
“ Vậy rốt cuộc là lúc nào ? ”
Nguyên Mộng sờ sờ ngực , phàn nàn nói , “ Ngực quá lớn , giả trang đàn ông khiến chị phải siết chặt ngực , đau lắm , không thể đợi lâu được . ”
“ Biết chị ngực lớn rồi , đừng nói nữa được không ? ” Vy Vy liếc mắt nhìn động tác của cô ấy , không chịu nổi nói .
Một người phụ nữ không có tiết tháo như thế thật sự không biết vì sao sư phụ Nguyên Sóc của cô lại bị cô ấy cua được .
“ Nếu không phải vì tới gặp em thì chỉ cần hy sinh lớn như vậy sao ? ” Nguyên Mộng hầm hừ .
Siết chặt tới mức cô ấy hô hấp cũng thấy khó khăn , nếu giả trang thành đàn ông vài ngày thì đúng là đòi mạng .
Vy Vy thấy quản lý nhìn về phía bên này , vừa ký tên cho cô ấy vừa nhỏ giọng nói , “ Hai ngày nữa Phó Hàn Tranh phải đi công tác , đến lúc đó lại tìm cơ hội đi . ”
Nguyên Mộng cầm tờ giấy được cô ký tên rồi rời khỏi .
Kiều Lầm nhìn nhìn bóng lưng Nguyên Mộng rời đi , kỳ quái nói , “ Ai thế ? Nói chuyện lâu như vậy ? ”
“ Một vai quần chúng nói là fan của em , vì thế trò chuyện nhiều thêm vài câu . ” Vy Vy khẽ cười .
Chuyện như vậy
rất phổ biến , Kiều Lâm cũng không suy nghĩ nhiều , đưa nhiệt kế cho cô rồi nói , “ Đo xem , không sốt thì cứ tiếp tục quay , nếu sốt thì quay trở về . ”
Nếu đến lúc kết thúc công việc cô lại phát sốt thì ông chủ lớn không tìm anh ta hỏi tội mới lạ .
Vy Vy ngoan ngoãn nhận lấy nhiệt kế , đo nhiệt độ cơ thể , thấy không phát sốt mới tiếp tục quay phần diễn kế tiếp .
Đạo diễn Mạc Kiểu cũng biết cô mới ốm dậy đã phải tới quay , cho nên không sắp xếp quá nhiều phần diện cho cô , buổi chiều kết thúc phần diễn của cô sớm để cô quay về khách sạn nghỉ ngơi .
Lúc cô trở lại khách sạn Phó Hàn Tranh vẫn chưa đến , vì vậy cô tiện tay xem xét địa đồ vùng phụ cận , trù tính địa điểm gặp mặt Nguyên Mộng Nơi đó không thể quá xa , bởi vì không thể biến mất khỏi ánh mắt của vệ sĩ quá lâu , làm thế sẽ khiến người khác hoài nghi , hơn nữa lại phải đủ bí mật , không thể để cho người ta nhận ra cô được .
Cô đang tập trung nhìn thì Phó Hàn Tranh mở cửa đi vào , vừa thấy cô đang nghiêm túc nghiên cứu , thì lại gần nhìn thoáng qua .
“ Muốn đi ra ngoài ? ”
Vy Vy nghe được giọng nói của anh , tay run một cái thiếu chút nữa đã làm rớt cả điện thoại xuống đất .
“ Em ... Nhìn xung quanh đây xem có nơi nào để hẹn hò không , cứ ở mãi khách sạn cũng chán lắm . ”
Hai người họ gặp mặt , cơ bản đều là ăn đi ngủ , ngủ rồi ăn trong khách sạn , sau đó đều tự làm việc của mình .
Phó Hàn Tranh gật đầu , đi đến điện thoại bàn gần đó gọi tới đường dây nội bộ .
Qua mười phút sau , quản gia riêng đã chạy tới .
“ Tổng giám đốc Phó , nhà hàng trên tầng cao nhất đã chuẩn bị xong . ”
Phó Hàn Tranh liếc nhìn Vy Vy , “ Đi thôi , hẹn hò . ”
Vy Vy theo anh ra cửa , tới tầng cao , nhất của khách sạn mới phát hiện trên tầng cao nhất có một nhà hàng rooftop với cửa sổ trong suốt , có thể nhìn cảnh đêm phồn hoa xinh đẹp bên ngoài , cũng có thể thấy trời đêm sáng chói , đúng là một nơi vô cùng lãng mạn , rất thích hợp để hẹn hò .
Vy Vy gọi cơm xong lập tức đưa mắt đánh giá hoàn cảnh chung quanh , ánh mắt rơi vào trên chiếc đàn dương cầm màu trắng .
Cô đứng dậy , ngồi xuống trước dương cầm , nhìn Phó Hàn Tranh hỏi , “ Anh muốn nghe không ? ”