Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 380 : Không Giải Thích Được Thành Vợ Của Người Khác


trước sau

Chương 380 : Không giải thích được thành vợ của người khác

Chẳng qua cũng may bởi vì ôm Tiểu Nguyên Bảo cho nên cô chỉ lộ ra nửa bên mặt . Cô phản ứng nhanh , một tay ôm Tiểu Nguyên Bảo , một tay kia thừa dịp Kiều Lâm cùng trợ lý Tiểu Từ nhặt đồ vật mà nhét răng vỔ giả vào trong miệng .

Kiều Lâm nhặt đồ lên rồi , ngẩng đầu kỳ quái đánh giá hai người cô và Nguyên Mộng .

Vy Vy cười cười , lộ hàm răng bổ thật lớn của bản thân .

Thế nhưng Kiều Lâm vẫn cau mày đánh giá cô , vừa rồi thế nào cảm giác người này có điểm giống nghệ sĩ nhà mình nhỉ ?

Nguyên Mộng thấy thế , lấy ưu thế chiều cao tuyệt đối vừa che trước mặt cô vừa quát Kiều Lâm , “ Nhìn cái gì vậy , chưa nhìn thấy vợ của người khác bao giờ à ? ”

Trợ lý Tiểu Từ vừa nhìn bộ dáng cà lơ phất phơ ngậm lấy điếu thuốc , râu mép nhếch lên , cực kỳ giống một tên côn đồ đường phố của Nguyên Mộng liền kéo Kiều Lâm lại nói , “ Anh Kiều Lâm , đi thôi . ”

Kiều Lâm đi vài bước lại quay đầu nhìn thoáng qua , thế nào mà ngay cả bóng lưng cũng nhìn giống tới kỳ quái .

Vy Vy ôm Tiểu Nguyên Bảo đi ra khỏi phạm vi thị lực của Kiều Lâm , sau khi đưa Tiểu Nguyên Bảo cho Nguyên Mộng lại nói , “ Không được , em phải về thôi , Kiều Lâm nhất định sẽ hoài nghi . ”

Nếu như anh ta trở về rồi đi tìm cô mà không thấy cô thì khó mà giải thích rõ .

“ Hoài nghi gì , dáng vẻ xấu tới ma chê quỷ hờn này của em ai nhận ra được . ” Nguyên Mộng nói .

Hai người đang nói chuyện , Tiểu Nguyên Bảo tức giận trừng mắt nhìn mẹ ruột nhà mình , “ Chị Vy Vy là vợ của con không phải là vợ của mẹ ! ”

“ Dạ dạ dạ , vợ con , vợ con . ” Nguyên Mộng dùng một tay ôm lấy con trai được giả trang thành cố bé của mình , một tay cầm điếu thuốc , người nào không biết sẽ thật sự cho rằng đây là cha đang bế theo con gái .

“ Em đi về trước , chị cũng cẩn thận một chút , sư phụ đến thì lại liên lạc với em . ”

Vy Vy nhìn hướng Kiều Lâm rời đi , cảm thấy có phần hoảng hốt .

“ Tiểu Nguyên Bảo , chị phải đi rồi , lần sau sẽ trở lại thăm em . ”

Tiểu Nguyên Bảo vừa nghe , nhất thời nước mắt lưng tròng , biến thành một tên nhóc mít ướt .

“ Chị Vy Vy , chị không thích Tiểu Nguyên
Bảo nữa sao ? ”

“ Thích , nhưng chị vẫn còn chuyện quan trọng phải làm . ”

Vy Vy nhìn Tiểu Nguyên Bảo đáng yêu như một cô bé thì dở khóc dở cười an ủi .

“ Vậy chị là vợ của mẹ hay là vợ của Tiểu Nguyên Bảo ? ”

“ Chị ... ” Vy Vy che trán , đưa tay xoa đầu cậu bé , “ Vợ em vợ em , chị phải đi thật đây . ”

Chỉ mới ra ngoài không tới một giờ đã không giải thích được mà trở thành vợ của người khác .

Tiểu Nguyên Bảo nghe xong câu trả lời của cô mới thu lại nước mắt , vẫy tay nói , “ Bye bye vợ . ”

Vy Vy trừng mắt liếc Nguyên Mộng , nhỏ giọng nói , “ Chị có thể dạy dỗ con của mình tốt hơn không ? Đều theo chị học thành cái dạng gì rồi ! ”

“ Được rồi , em đi nhanh đi . ” Nguyên Mộng cũng biết nếu chuyện cô gặp cô ấy bị người ta phát hiện sẽ có hậu quả gì , vì thế không nhiều lời yêu cầu cô đi ăn cơm cùng nữa .

Vy Vy đội mũ xong lập tức đi theo một con đường khác , bắt xe tới phòng tập yoga gần Khách sạn . Sau khi đi vào thay quần áo xong , cầm quần áo cũ ném vào thùng rác mới chạy về khách sạn .

Cô mới vừa về tới được mười phút thì Kiều Lâm đã tới gõ cửa .

“ Vừa rồi anh và trợ lý đi ra ngoài mua hoa quả nên mang tới cho em một ít . ” Vừa nói chuyện vừa đánh giá cô một lượt từ đầu tới chân .

Vy Vy tiếp nhận đồ vật , cười tươi , “ Cám ơn anh . ”

Kiều Lâm tò mò hỏi thăm , “ Vy Vy à , cha em hoặc là mẹ em liệu có còn cô con gái khác không ? ”

“ Hai đứa con gái còn lại của Lê Gia Thành anh đều biết mà . ” Vy Vy nói .

Anh chàng này quả nhiên hoài nghi , cũng may cô chạy về đúng lúc . “ Vừa rồi trên đường trở về bọn anh gặp phải một người phụ nữ mặt rỗ , dáng vẻ giống em như đúc . ” Kiều Lâm nói .

Vy Vy cười gượng , “ phải không ? ”

“ Chẳng qua cũng có thể do anh hoa mắt , người phụ nữ kia còn có cả con rồi , mặt rỗ lại còn có răng vỗ rất lớn , chồng cô ta ngược lại rất đẹp trai , chỉ có điều ánh mắt không tốt lắm . ” Kiều Lâm đáng tiếc mà thở dài một tiếng .

Vy Vy ngáp một cái , “ Không còn chuyện gì khác thì em đi ngủ đây . ”

Kiều Lâm gật đầu , quay đầu đi thẳng tới thang máy xuống tầng .

Vy Vy đóng cửa phòng , thật sâu thở phào nhẹ nhõm . Cũng may người cô đụng phải là bọn Kiều Lâm mà không phải người của Phó Hàn Tranh . Nếu không thì chắc chắn tổng giám đốc Phó kia sẽ biết .

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện