Chương 393 : Anh cho là em bị mù sao ?
Phó Thời Khâm đứng ở trên bậc thang , thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất .
Chuyện này quỳ sầu riêng thì có thể giải quyết được vấn đề ?
Cô muốn quỳ , anh ta còn phải đi mua cho cô quỳ đó .
Vy Vy buông cà vạt của Phó Hàn Tranh ra , cau mày nhìn ảnh chụp trong tay anh . Cô và Nguyên Mộng gặp nhau cực kỳ bí mật , thậm chí ngay cả camera theo dõi trong quán bar cũng bị Nguyên Mộng xóa ngay sau khi cô rời đi .
Sao anh lại lấy được tấm hình này ?
Đối với chuyện cô gặp mặt Nguyên Mộng thì anh biết được bao nhiêu ?
Nhưng anh cho rằng Nguyên Mộng trong ảnh là đàn ông , nói cách khác còn chưa điều tra ra được thân phận thật của Nguyên Mộng , thậm chí , còn chưa tìm được Nguyên Mộng .
Phó Hàn Tranh nhìn tia sáng lướt qua trong mắt cô , đôi con người càng lúc càng thâm trầm .
“ Thật sự đã gặp ? ”
Vy Vy vô trán , thật sự là bị Nguyên Mộng kia hố mà , hóa trang thành ai gặp nhau không được lại cứ phải hóa trang thành đàn ông .
Hóa trang thành đàn ông thì cũng thôi , ít ra giả trang thành gay còn tốt hơn một chút , đây lại giả trang giống đàn ông như thế khiến cô không thể nói được lời nào .
“ Gặp ... Có gặp rồi , nhưng không phải như anh nghĩ . ”
“ Thế thì là thế nào , nhìn anh ta ôm cô nhị vậy , giống như quan hệ bình thường sao ? ”
Phó Thời Khâm còn ngại anh trai anh ta hỏi quá chậm , trực tiếp mở miệng .
Vy Vy buồn rầu nhíu mày , cô nàng lưu manh Nguyên Mộng này ôm cả nam và nữ được không ?
“ Ôm bả vai , sao lại không thể là quan hệ bình thường được hả ? ”
Phó Thời Khâm , “ Giấu anh tôi hóa trang thành như vậy đi gặp người ta , lại còn đến quán bar trai bao ôm nhau như thế , cô còn nói là quan hệ bình thường ? ”
Vy Vy trừng mắt nhìn Phó Thời Khâm người như đang ăn phải pháo , “ Anh chưa từng giấu anh trai anh đi gặp tôi , Phó Thời Dịch chưa từng giấu anh trai anh đi gặp tôi , hai tay anh chưa từng đặt lên vai tôi
? ”
“ Cô ... Cô đừng có chuyển trọng điểm . ” Phó Thời Khâm chột dạ .
Bọn họ gặp cô ở trụ sở chính của tiểu đội , hơn nữa chỉ vỗ vỗ vai cô , khuyên cô gia nhập đội , nào có giống cô cùng tên mặt trắng kia ?
Phó Hàn Tranh lạnh lùng liếc Phó Thời Khâm , “ Nơi này không có chuyện của em . ”
Phó Thời Khâm vừa nghe vậy thì như được đại xá , rất nhanh liền không thấy bóng dáng đâu .
Không có người không liên quan , Phó Hàn Tranh mới tiếp tục hỏi , “ Không phải như anh nghĩ , vậy đó là ai ? ”
“ Mệt quá , chúng ta có thể ngồi xuống rồi nói không ? ” Vy Vy đáng thương nhìn anh .
Phó Hàn Tranh đi thêm vài bước , đến sofa phòng khách ngồi xuống , vỗ vỗ vị trí bên cạnh bảo cô ngồi xuống rồi nói .
Vy Vy đi đến , lại trực tiếp ngồi vào trong lòng anh .
“ Chẳng lẽ anh cho rằng em buông tha cho một người tuyệt sắc như anh để đi tìm một bông hoa dại , em mù chắc ? ”
Phó Hàn Tranh không hề bị cô lừa gạt , “ Việc nào ra việc đó . ”
Vy Vy , “ Nếu anh đã lấy được ảnh chụp này thì sợ là cũng đã tìm ra người em gặp quán bar , điều tra rõ ngày đó hai người bọn em đã làm gì rồi ? ”
Phát hiện này của anh quả thật khiến cô trở tay không kịp . Chỉ sợ từ cái ngày khi cô gọi điện thoại , nghe ra giọng điệu của cô không đúng , anh đã bắt đầu điều tra chuyện này rồi .
May là anh chưa điều tra được thân phận thật sự của Nguyên Mộng . Cô muốn vĩnh viễn chôn giấu bí mật giữa cô và nhà họ Cố với Phó Hàn Tranh , chỉ muốn làm một Mộ Vy Vy ở trong mắt anh .
Phó Hàn Tranh cúi đầu nhìn cô , thấy cô không nói ra thân phận thật của người kia , trong lòng anh khó tránh khỏi có chút thất vọng .
“ Chuyện trong quán bar có thể điều tra ra , vậy chuyện ở trong phòng khách sạn của em thì sao ? ”
Vy Vy ngạc nhiên giương mắt nhìn Phó Hàn Tranh , “ Chuyện gì trong khách sạn ? ”
“ Ngày đó lúc anh sai người đưa quà đến , lúc gọi điện thoại anh ta cũng ở trong phòng phải không ? ”
Phó Hàn Tranh lẳng lặng nhìn vào mắt cô , lạnh lùng hỏi , “ Anh ta , mãi cho đến sáng hôm sau mới rời đi ? ”
Vy Vy cảm thấy trong lòng trầm xuống , ôi mẹ kiếp , chuyện nghiêm trọng hơn cô tưởng nhiều .