Chương 428 : Cách đến sáu ngàn cây số vẫn ngửi thấy mùi giấm .
“ Chỉ có điều , hình như cô đã có chủ rồi . ”
Martin Grimm sảng khoái chìa tay ta nói , “ Vậy , chúng ta vui vẻ làm bạn đi . ”
Anh ta từng thấy cô nói chuyện điện thoại cực kỳ ngọt ngào với ai đó trong giờ nghỉ . Cộng thêm việc cô vừa từ chối rõ ràng như vậy thì không khó đoán ra được là cô đã có bạn trai .
Vy Vy cười chúm chím , bắt tay anh ta , “ Cảm ơn anh . ”
Cảm ơn anh thật lòng xem tôi là bạn , cảm ơn anh luôn đứng về phía tôi .
Martin Grimm vẫy tay , “ Nghỉ sớm một chút , ngày mai gặp . ”
Vy Vy xoay người đi vào khách sạn , vừa lên tầng liền nhận được điện thoại của Phó Hàn Tranh
“ Hẹn hò có vui không ? ”
“ Cách đến sáu ngàn cây số cũng vẫn ngửi thấy mùi giấm . ” Vy Vy cười nói .
Không phải nghĩ cũng biết vệ sĩ đã báo cáo với anh việc cô và Martin ăn cơm với nhau . Bất quá , đây chỉ là giấm giả thôi . Nếu là giấm thật thì sẽ nặng nề như lần tra hỏi Nguyên Mộng .
“ Ngày mai không về sao ? ” Phó Hàn Tranh hỏi .
Ngày mai chính là giao thừa rồi , nhưng dường như cô không có chút ý định trở về .
Vy Vy lấy thẻ phòng mở cửa đi vào , vừa cởi giày vừa nói , “ Ngày mai chụp ảnh xong đã rất muộn , không kịp về . ”
Phó Hàn Tranh trầm mặc một lúc , “ Vậy bao giờ mới về ? ”
Năm đầu tiên có bạn gái , bạn gái lại không đón năm mới với anh .
Vy Vy , “ Chưa xác định , ngày mai chụp ảnh xong , còn phải đến Venice chụp ngoại cảnh một lần nữa . ”
Trở về ?
Lần trước cô trêu chọc xong thì chạy , nếu trở về thì hậu quả phải nhận khá nghiêm trọng nên nếu có thể không về thì cô sẽ không về . Dù sao thì bây giờ không có bà dì bảo vệ cô nữa .
Phó Hàn Tranh khẽ thở dài , chỉ dặn , “ Không cho phép một mình đi ăn
với anh ta nữa . ”
“ Hợp tác công việc thì cùng ăn một bữa cơm có gì mà không thể được , nói cứ như lúc anh đi xã giao không gặp phụ nữ vậy . ”
Martin thực sự có ý tán tỉnh cô , nhưng thấy cô có bạn trai liền thu tay lại .
Quen biết nhiều năm như vậy , trong lòng anh ta nghĩ gì cô vẫn rất rõ ràng .
Phó Hàn Tranh , “ Anh không ngồi cùng xe với người khác , cũng không một mình ngồi đối diện người ta ăn cơm . ”
Anh đến người còn không nhìn thấy , người đàn ông khác lại có thể ngồi đối diện với cô ăn cơm , trong lòng không ghen mới lạ đấy .
Vy Vy ngồi lên sô pha , khóe miệng nhếch lên một nụ cười ngọt ngào , “ Nhớ em à ? ”
“ Nhớ . ” Phó Hàn Tranh không chút do dự nói ra .
“ Em cũng nhớ anh . ” Vy Vy cười .
Phó Hàn Tranh , “ Vậy thì trở về rồi nhớ . ”
“ Nhưng em cũng phải làm việc mà . ” Vy Vy ôm lấy gối ôm , cảm thấy yên bình khôn kể , “ Em cũng không muốn sau này người ta sẽ chỉ vào em mà nói , nhìn xem , đó là người phụ nữ của Phó Hàn Tranh , em muốn sau này người ta sẽ chỉ vào em mà nói , nhìn xem đó là người đàn ông của Mộ Vy Vy . “
Cô không muốn làm một vật thuộc sở hữu của anh , cô càng muốn làm một người bạn đời có thể sánh vai với anh .
Phó Hàn Tranh vui vẻ cười thành tiếng , “ Anh rất chờ mong đến cái ngày mà em nói “
Phu nhân nhà họ Phó thực sự nên là người có thể chống đỡ một phương .
Vy Vy mỉm cười rồi hỏi , “ Vậy người đàn ông của Mộ Vy Vy , anh Phó Hàn Tranh , em có thể nghỉ ngơi chưa ? ”
“ Nghỉ sớm đi , có thời gian anh sẽ qua thăm em . ” Phó Hàn Tranh nói .
“ Ừm , được rồi . ” Vy Vy đáp .
Giọng Phó Hàn Tranh hơi trầm xuống , “ Hình như em . . . cực kỳ không muốn anh tới thăm em ? ”
“ Chẳng phải là sự chậm trễ công việc của anh cũng chậm trễ công việc của em à ? ” Vy Vy cười khan trả lời .
Anh nói muốn đến thăm cô thì trong đầu cô sẽ tự động bổ sung thành anh muốn đến ngủ với cô . Trước đây vì việc của Nguyên Mộng mà mấy ngày liền eo đau chân mỏi , nên cố ý bóng ma tâm lý .