Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 430 : Em . . . Em Còn Chưa Tắm


trước sau

Chương 430 : Em . . . em còn chưa tắm

Câu nói nhỏ nhẹ này lặng lẽ cắt mất sợi dây lý trí cuối cùng mà Phó Hàn Tranh đang níu giữ . Nụ hôn nóng bỏng rơi xuống , hơi thở quen thuộc của người đàn ông nào đó xâm chiếm mọi hơi thở của cô .

Đôi môi mỏng ấm nóng trượt xuống cổ , từng chút từng chút hôn lên làn da trơn bóng tinh tế của cô gái .

Vy Vy cắn môi , đôi mắt mê ly mờ mịt , thở hổn hển trước những nụ hôn rơi trên , cơ thể , khuôn mặt nhỏ nhắn bất giác ửng đỏ , mê hoặc lòng người .

Phó Hàn Tranh lại có kiên nhẫn chưa từng có , trêu chọc đến mức cô sắp phát điên mà phải cầu xin mới thỏa mãn cô .

Cả cơ thể và tâm hồn đều hòa quyện vào nhau , hai người trầm mê trong cuộc ân ái .

Khoái cảm quá mức kịch liệt khiến cô không thể tiếp nhận nổi mà yêu kiều rên rỉ quanh cổ anh .

Rất lâu sau đó , người đàn ông vẫn ôm chặt lấy eo cô mới thỏa mãn

Toàn thân Vy Vy ướt sũng mồ hôi , mệt mỏi nằm trên giường không muốn động đậy . Chơi cả buổi chiều , trở về còn chút sức thì giờ hết sạch sành sanh . Lúc này , làm xong cô mới nhớ ra một việc cực kỳ quan trọng .

“ Em . . . em còn chưa tắm . ”

Phó Hàn Tranh cúi đầu hôn lên má cô một cái , đứng dậy mặc áo choàng tắm , bước vào phòng tắm mở nước vào bồn .

Đợi đến khi nước đầy mới lấy áo choàng bọc cô lại , bế cô lên đưa vào phòng tắm .

Vy Vy túm lấy cổ áo choàng , nhìn người đàn ông bế cô vào .

“ Anh đi ra ngoài đi ! ”

Phó Hàn Tranh buồn cười nhếch đôi môi mỏng , “ Chưa từng cùng nhau tắm sao ? ”

“ Bảo anh ra thì anh đi ra đi ! ” Vy Vy đỏ mặt đuổi người .

Lần trước cô mệt tới mức ngủ say , , trong tình huống còn tỉnh táo sao có thể đồng ý tắm cùng anh được .

Phó Hàn Tranh đi ra , đóng cửa lại cho cô . Chân trước vừa đi ra , chân sau đã nghe thấy tiếng khóa cửa của phòng tắm .

Anh mở chiếc điện
thoại đã để tắt máy suốt mấy tiếng đồng hồ , vừa mở ra thì bị hàng đống tin nhắn của Phó Thời Dịch và Phó Thời Khâm oanh tạc đến mức điện thoại không ngừng rung . Còn chưa đọc hết tin nhắn lại có cuộc gọi đến .

“ Anh , anh đi đâu vậy ? Cha đang tìm anh đấy . ”

Vừa ăn xong cơm tất niên thì mất tăm mất tích .

Phó Hàn Tranh , “ Venice . ”

“ Xem như em chưa hỏi gì , anh vui là được . ” Phó Thời Khâm trực tiếp gác máy .

Anh ta vừa cúp máy thì Phó Thời Dịch gọi đến .

“ Anh , cho em gửi lời chúc mừng năm mới đến chị dâu nhé . ”

“ Có gì thì nói đi . ” Phó Hàn Tranh nói .

Phó Thời Dịch , “ Anh , có thể cho em mượn máy bay công vụ của anh vài ngày không ? ”

Anh ta cũng muốn hưởng thụ một chút khoái cảm khi dùng chuyên cơ cá nhân đi chơi .

Phó Hàn Tranh , “ Không cho . ”

Nói xong trực tiếp gác máy . Qua một lúc lâu , lo lắng người trong phòng tắm đang tắm mà ngủ quên mất , anh tiến lại gõ cửa .

Vy Vy quấn khăn tắm , mái tóc ướt sũng mở cửa đi ra .

“ Em buồn ngủ . ”

Liên tục làm việc mấy ngày , hôm nay vừa điên cuồng dạo quanh nửa non thành phố Venice , về đến khách sạn lại lăn giường với anh .

Phó Hàn Tranh ôm cô lên , ngồi xuống sô pha , “ Sấy khô tóc rồi ngủ . ”

Nói xong tự mình đi lấy khăn khô và máy sấy , giúp cô lau khô tóc . Đợi đến lúc giúp cô sấy tóc xong , Vy Vy đã ôm gối ôm nghiêng đầu ngủ say rồi .

Anh bế cô lên giường , nằm nghiêng , chống tay lên đầu nhìn cô gái đang ngủ say , bản thân lại không hề có chút buồn ngủ .

Sáng sớm , Vy Vy đang ngủ ngon thì nghe thấy tiếng chuông cửa . Cô hầm hừ hai tiếng , rúc vào trong chăn , không muốn đi mở cửa .

Phó Hàn Tranh rời giường , đi ra mở cửa , nhìn thấy ngoài cửa là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh , trầm mặc một lát rồi hỏi , “ Có việc gì sao ? ”

Martin nhìn người đàn ông đi ra từ phòng Mộ Vy Vy , có phần giật mình , sững sờ mấy giây cũng chưa phản ứng lại được .

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện