Chương 432 : Đã hứa là cùng làm cho độc thân mà ? ( 1 )
Phó Hàn Tranh nghe xong , đáy mắt nổi lên ý cười ôn nhu vô hạn , “ Hay là , quay lại làm lại lần nữa ? ”
Sớm biết cô có ý này thì anh đã thành tâm hơn một chút .
“ Chuyện này , một lần là đủ rồi , nhiều hơn sẽ không linh nữa . ” Vy Vy bật cười .
“ Vừa rồi anh phát huy không tốt , không đủ thành tâm . ” Phó Hàn Tranh nói .
Vy Vy nghiêng đầu , vén mái tóc bị gió thổi loạn ra sau tai , mỉm cười , “ Chú Phó à , một lần là lãng mạn , thêm lần nữa thì thành chơi trò lưu manh đấy . ”
Phó Hàn Tranh không cưỡng cầu nữa , đưa tay nhẹ nhàng đẩy đầu cô tựa lên vai mình .
Vy Vy nghiêng đầu tựa lên vai anh , khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên , khe khẽ ngâm nga một bài tình ca của Ý . Giọng hát êm ái mềm mại , theo chiếc gondola chở họ xuyên qua sông .
Mà người đàn ông đứng cạnh cô thì nằm chặt lấy tay cô , mười ngón đan xen .
“ Có thể hẹn hò như thế này thật là tốt . ”
Nếu ở Trung Quốc thì hình như bọn họ hẹn hò thường là trong nhà hoặc khách sạn . Trước giờ chưa từng đi đâu , chưa từng có một lần hẹn hò như những cặp tình nhân bình thường .
“ Đợi em tuyên truyền phim xong , có thể tìm một nơi nào đó nghỉ phép một thời gian . ”
Phó Hàn Tranh đề nghị . Anh cũng cảm thấy hẹn hò thấy này khá thú vị .
“ Được . ” Vy Vy đáp ứng .
“ Mắt Ưng ” công chiếu xong , bước tiếp theo của kế hoạch chính là bản thân tự quay một bộ phim .
Chỉ có điều , việc này không thể hoàn thành trong một khoảng thời gian ngắn được , nên vẫn có thời gian đi nghỉ .
Hai người vui chơi tới quên thời gian , mãi tới lúc trời sắp tới , Kiều Lâm gửi tin nhắn Wechat đến thúc giục cô , rốt cuộc thì cô về nước với họ hay với Phó Hàn Tranh .
Cô đọc tin nhắn xong thì nói với Phó Hàn Tranh , “ Quản lý giục em ra sân bay rồi .”
Nhưng anh ngàn dặm xa xôi đến thăm cô , bản thân vứt anh một mình ở đây rồi đi , hình như lại
có chút áy náy .
“Đi cùng anh . ” Phó Hàn Tranh nói .
Vy Vy nghe vậy , gửi tin nhắn trả lời quản lý , đế bọn họ tự mình về nước trước , ngày mai gặp lại ở thủ đô . Hai người lên bờ lại dạo thêm một tiếng nữa , mua một ít đồ lưu niệm chuẩn bị trở về tặng Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên , lại mua cho Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch hai cái mặt nạ song sinh giống hệt nhau , rồi mới chậm rãi ra sân bay .
Vì dùng máy bay công vụ của Phó Hàn Tranh nên hai người nhanh chóng làm xong thủ tục , lên máy bay rồi ăn tối , đợi máy bay cất cánh .
Ăn tối xong , Phó Hàn Tranh bắt đầu xử lý công việc ở trên máy bay . Vy Vy ngồi cạnh anh , một tay cầm cốc nước hoa quả , một tay lướt Weibo , cực kỳ nhàn nhã . Lướt Weibo xong , lại mở Wechat ra , mới phát hiện trong tiểu đội đã thêm không ít tin nhắn .
Phó Thời Dịch : [ Muốn mượn máy bay công vụ của anh ấy mấy ngày mà không cho , em không có người anh ruột như vậy ! ]
Phó Thời Khâm : [ Đó là người ta mua về để hẹn hò , em là cái loại được nhặt về , tính là gì chứ ? ]
Hà Trì : [ Ghế ngồi trên chiếc máy bay công vụ đó rất hào hoa thoải mái , còn có các loại rượu nổi tiếng , đến cả đồ ăn trên máy bay cũng không thua kém các nhà hàng đạt ba sao Michelin . . . ]
Hà Trì là người duy nhất có vinh hạnh được sử dụng qua máy bay công vụ của Phó Hàn Tranh , đắc ý phát biểu cảm nghĩ của bản thân . Chữ còn chưa đánh xong , liền bị Phó Thời Khâm trực tiếp đá ra khỏi nhóm . Qua mấy phút sau lại thêm vào .
Phó Thời Khâm : [ Trì Tử chết tiệt , nghe nói gần đây cậu đang tán tỉnh cô nàng y tá trẻ mới đến bệnh viện hả ? ]
Phó Thời Dịch : [ Đã hứa là cùng nhau làm chó độc thân mà ? ]
Hà Trì : [ Mẹ kiếp , ai muốn độc thân với các cậu , anh trai các cậu như vậy mà còn có thể có bạn gái , tôi mà lại không thể có sao ? ]
Phó Thời Dịch : [ Phó tiểu nhị , cô y tá đó tên gì , ngày mai em đến bệnh viện của bọn họ dạo một vòng . ]
Phó Thời Khâm : [ Trì Tử chết tiệt này dùng ảnh và album của em để lừa cô gái nhỏ đó đấy ! ]
Hà Trì : [ Cút ! Dám đến tôi sẽ dùng dao phẫu thuật đâm chết cậu ! ]
Khóe miệng Vy Vy run rẩy , cái nhóm ngu ngốc này , không chỉ thiếu thông minh mà còn thiếu cả đạo đức nữa .