Chương 470 : Trên đời này sẽ không còn Mộ Vy Vy nữa , chỉ có Cố Vy Vy
Nhà họ Cố ở nước A .
Ánh nắng ban mai chiếu vào cửa sổ , cô gái mê man trên giường đau đớn nhíu mày , suy yếu nỉ non .
“ . . . Phó Hàn Tranh . ”
Người làm canh giữ bên giường thấy cô sắp tỉnh , lập tức mở cửa đi thông báo cho người bên ngoài .
Qua một lúc lâu , rốt cuộc cô cũng cố hết sức mở mắt . Muốn xuống giường , lại phát hiện toàn thân đều yếu đuối không có sức lực , chỉ là ngồi dậy cũng làm cho đầu cô chảy đầy mồ hôi .
Cô nhìn căn phòng vừa quen thuộc vừa xa lạ xung quanh , vẻ mặt hoảng hốt .
Tất cả mọi thứ trong căn phòng này có rất quen thuộc ...
Bởi căn phòng trước đây của cô cũng giống như vậy , đồ đạc , màu sắc rèm cửa , phong cách trang trí đều là phong cách châu Âu .
Chỉ có điều , tất cả đã sớm cách xa cô , vì sao còn có thể xuất hiện trước mắt cô nữa ?
Nơi này . . . Rốt cuộc là nơi nào ?
Cô nhớ rõ , cô gặp được vệ sĩ Phó Hàn Tranh bố trí ở khách sạn , chuẩn bị xuống tầng rời khỏi khách sạn . Sau đó , vệ sĩ bị trúng đạn , cô lấy được sống của vệ sĩ bắn trúng một người , rồi bị một người đánh vào gáy .
Sau đó nữa . . . Tỉnh lại thì ở nơi giống như nhà họ Cố .
Cô đang nhìn ngắm xung quanh , muốn biết rõ ràng rốt cuộc mình đang ở đâu , cửa phòng liền mở ra . Một người đàn ông mặc bộ đồ ở nhà đứng bên giường nhìn cô .
“ Cô tỉnh rồi . ”
Vy Vy kinh ngạc nhìn người đàn ông xuất hiện trước mặt mình , “ . . . Cố Tư Đình ? ”
Vì sao Cố Tư Đình lại ở đây ?
Chết tiệt , rốt cuộc cô đang ở đâu ?
Cố Từ Đình đứng ở mép giường , khuôn mặt tuấn tú lộ ra nụ cười ưu nhã lễ độ .
Ánh mắt Vy Vy lộ rõ hoang mang , “ Đây . . . Là
đâu ? ”
Cố Tư Đình , “ Nhà họ Cố . ”
Vy Vy mờ mịt nhìn tất cả mọi thứ quen thuộc xung quanh , lại nhìn Cố Tư Đình đang đứng bên giường . Giật mình , có loại ảo giác mình chỉ vừa mơ một giấc mơ rất dài .
Trong mơ cô đã chết , biến thành một người khác . Cô gặp được Phó Hàn Tranh , yêu anh , muốn gả cho anh . . .
Sau đó , tỉnh mộng .
Cô còn đang ở nhà họ Cố , cô là Cố Vy Vy . . .
Nhưng mà cảnh tượng trong mơ kia lại chân thật như vậy , chân thật làm cho cô chỉ cần nghĩ đến tên Phó Hàn Tranh , trái tim cũng sinh ra vô hạn ngọt ngào .
“ . . . Phó Hàn Tranh . ”
“ Cô sẽ không gặp lại anh ta , anh ta cũng sẽ vĩnh viễn không tìm được cô . ” Cố Tư Đình nói .
Vy Vy nghe xong thì giật mình , vậy là mọi thứ đều là thật , không phải là mộng . Cô cũng không phải Cố Vy Vy , cô là Mộ Vy Vy . Cô bắt buộc mình trấn tĩnh lại , nhớ lại tất cả mọi chuyện xảy ra trước khi mình mất đi ý thức
“ Chuyện khủng bố ở khách sạn là anh làm ? ”
Cố Tư Đình ngồi xuống sô pha , bình tĩnh nói , “ Tôi không tham dự , tôi chỉ làm một cuộc giao dịch , muốn cô từ trong tay những người đó mà thôi . ”
Vy Vy thở hổn hển , âm thầm cắn chặt răng , “ Anh Cố nâng đỡ một ảnh hậu Lăng còn chưa đủ , còn muốn cướp một người từ trong tay người khác ? ”
Cố Tư Đình xa xăm nhìn cô , nhìn cô lại giống như nhìn thấy một người khác , người đã không hề tồn tại .
“ Bởi vì , cô thật sự rất giống cô ấy , rất giống em gái Vy Vy của tôi . ”
“ Không chỉ có tên giống , mà dáng vẻ đánh đàn cũng giống , cách nói chuyện cũng giống , ngay cả ánh mắt của cô cũng giống hệt cô ấy . ”
Vy Vy nghe được thì chợt ngừng thở , mơ hồ đoán được ý niệm đáng sợ trong đầu Cố Tư Đình , “ Phó Hàn Tranh mà biết sẽ không bỏ qua cho anh . ”
Cố Tư Đình cầm lấy điều khiển trên bàn , bật tivi trong phòng lên , trên tivi đang đăng tin nước F bị khủng bố tập kích .
Anh ta đến gần giường , nói , “ Bây giờ cô đã thành một người chết trong mắt anh ta . Hơn nữa , rất nhanh . . . Trên đời này cũng sẽ không còn Mộ Vy Vy nữa , chỉ có Cố Vy Vy . ”