Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 491 : Phó Hàn Tranh , Em Đã Trở Về ( 2 )


trước sau

Chương 491 : Phó Hàn Tranh , em đã trở về ( 2 )

Phó Hàn Tranh nói chuyện điện thoại với Vy Vy xong liền bước lên máy bay về nước . Xuống máy bay liền chạy ngay tới bến cảng . . . Gần hai giờ sáng đã chờ ở nơi này .

Cùng tới đây với anh là Phó Thời Khâm , Phó Thời Dịch và Hà Trì chạy từ thủ đô tới . . .

Hà Trì chọc chọc Phó Thời Dịch đứng bên cạnh , “ Bây giờ trên biển chẳng có gì cả , nhìn anh trai cậu đứng đó đi , trông không khác gì hòn vọng thê ấy . Cậu bảo anh ấy lên xe ngồi chờ đi . ”

Từ lúc tới nơi này , anh vẫn luôn đứng ở đó trông mòn con mắt mà nhìn ra mặt biển đen ngòm .

“ Tôi nói thì anh ấy sẽ nghe sao ? ” Phó Thời Dịch liếc mắt nhìn .

Bây giờ , anh trai anh ta chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy bạn gái của anh ấy , anh ta lại ngăn không cho anh ấy nhìn , không phải là đi tìm đánh sao ?

Hà Trì , “ Không phải , mấy ngày nay anh trai cậu chỉ ngủ được mấy giờ đồng hồ , tôi là bác sĩ , tôi sợ anh ấy bị đột tử . . . ”

Anh ta còn chưa dứt lời đã bị Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch đấm cho một cú .

Phó Thời Khâm , “ Cậu vẫn nên tự lo lắng cho chính mình trước đi , tôi có thể làm cho cậu đột tử trước đây , tin hay không ? ”

Phó Thời Dịch , “ Đột tử mẹ nhà cậu , lại nguyền rủa anh trai tôi , tôi ném cậu xuống biển làm mồi cho cả đấy ! ”

Hà Trì bị hai người cho ăn đấm , đỡ mắt kính nói , “ Hai người các cậu là hai đứa em trai được nhặt về , lúc này lại biết anh em tình thâm ? ”

Ba người còn đang đấu võ mồm , trên mặt biển đen nhánh xuất hiện một chút ánh sáng , sau đó là hai tiếng còi rất dài .

Ba người Phó Thời Khâm không tự chủ được mà câm miệng , đồng thời cùng nhìn ra mặt biển .

Phó Thời Khâm , “ Đây chắc là chị dâu của tôi
, đúng không ? ”

Hà Trì chế nhạo , “ Một tiếng trước cậu cũng nói như vậy , kết quả lại là một chiếc thuyền đánh cá . ”

Qua không bao lâu , thuyền rốt cuộc cũng cập bờ , còn chưa thấy người trên thuyền đã nghe được giọng nói thanh thúy quen thuộc .

“ Phó Hàn Tranh ! ”

“ Phó Hàn Tranh ! ”

Phó Hàn Tranh nghe tiếng , vội vàng ra bờ biển . Thuyền vừa mới cập bờ , Vy Vy cũng đã chờ ở đầu mạn thuyền , mơ hồ thấy người đứng chờ ở phía dưới .

Cầu thang bên sườn tàu hạ xuống , Phó Hàn Tranh đang muốn chạy lên thuyền đón người , thân ảnh mềm mại đã chạy như bay xuống cầu thang , đâm vào lồng ngực anh . Đụng mạnh khiến anh hơi hoảng hốt , suýt nữa đứng không vững .

Vy Vy vùi đầu vào trong lồng ngực ấm áp quen thuộc , không ngừng nói , “ Em đã trở về , em đã trở về , em đã trở về . . . ”

Phó Hàn Tranh cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cô , dịu dàng nói nhỏ , “ Hoan nghênh em trở về . ”

Vy Vy ôm chặt eo anh , nghĩ đến mấy ngày nay anh chắc lo lắng lắm thì đau lòng nói , “ Em khỏe lắm , không bị bệnh , không bị thương , chẳng bị sao cả , anh không cần lo lắng , không cần khổ . . . ”

Phó Hàn Tranh đưa tay giữ lấy khuôn mặt trái xoan của cô gái , cúi đầu hôn lên đôi môi đang lải nhải . Chính mình vừa mới rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy , mà trở về lại lo lắng anh có lo lắng hay không , có khổ sở hay không đầu tiên .

Hai người đứng ở trên cầu thang cạnh mạn thuyền ôm hôn , cũng chắn đoàn người Nguyên Mộng lại ở cầu thang , mọi người đứng trên cầu thang nhìn hai người bọn họ hôn nhau .

Vốn nghĩ , hai người chỉ hôn một lát là xong . Ai ngờ , Phó Hàn Tranh hôn xong , Vy Vy lại ôm cổ anh hôn tiếp , không dứt .

Rốt cuộc , Nguyên Mộng không thể nhịn được nữa , “ Tôi nói này , hai người có thể đổi chỗ tán tỉnh nhau không , chúng tôi còn muốn đi xuống mà . ”

Vy Vy chớp chớp mắt , chậm rãi quay đầu nhìn vài người đang đứng phía sau , lại thấy ba người Phó Thời Khâm cách đó không xa , ngay lập tức đỏ bừng cả mặt .

Một phút kích động đã quên mất trên thuyền còn nhiều người như vậy , hai người bọn họ hôn tới hôn lui ở đây đều bị mọi người nhìn thấy .

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện