Chương 505 : Tiểu Nguyên Bảo lại thắng một lần nữa .
Biệt thự Thiên Thủy , sau buổi trưa .
Vy Vy gọi điện thoại cho Kiều Lâm , hỏi thăm một chút tình hình gần đây của anh ta và trợ lý Tiểu Từ , cùng với một số công việc mình được sắp xếp sắp tới .
Kiều Lâm , “ Mấy ngày trước em vẫn mất tích , cho nên không sắp xếp công việc cho em , mấy ngày tới em cứ nghỉ ngơi đi , có sắp xếp anh lại thông báo cho em . ”
Thật ra anh ta đã nghĩ muốn sắp xếp công việc cho cô , nhưng sáng sớm hôm nay cậu ba đã đến công ty ra lệnh , nói cô và ông chủ lớn thiếu chút nữa thì sinh ly tử biệt , để cô và ông chủ lớn đoàn tụ một chút , dù sao thì người ta làm diễn viên cũng chỉ là tới chơi thôi , không phải tới kiếm tiền .
“ Ừm , phải phiền anh quan tâm nhiều hơn tới chuyện đối ngoại rồi . ” Vy Vy dặn dò .
Cô mất tích nhiều ngày như thế , chắc chắn fan và truyền thông đang xôn xao suy đoán .
Trò chuyện với Kiều Lâm xong , cô quay sang nhìn thì thấy Phó Hàn Tranh đang gọi điện thoại với đối tác nước ngoài .
Vì vậy , cô về phòng làm việc , in bản kịch bản mới cô về phòng làm việc , in bản kịch bản mới mà Ngôn Hồng vừa gửi tới , bắt đầu đọc và phân cảnh .
Một bộ phim hay ngoại trừ có kịch bản hay , diễn viên giỏi , còn cần đạo diễn thiết kế được bảng phân cảnh tốt .
Bảng phân cảnh tốt hay xấu sẽ quyết định được việc truyền tải vẻ đẹp của các thước phim , kéo theo đó cũng xác định được chất lượng tốt xấu của một bộ phim .
Phó Hàn Tranh cúp điện thoại , nhìn thoáng qua cô đang ở bên cạnh , cũng trở về bàn làm việc bận rộn công việc của mình .
Vy Vy thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về phía người đàn ông đang bận rộn làm việc , bất tri bất giác , bảng phân cảnh trên tay biến thành bức phác họa đơn giản về Phó Hàn Tranh .
Một lúc sau , cô vẽ xong , đưa cho anh như hiến một báu vật .
Phó Hàn Tranh thả tài liệu buồn tẻ xuống , cầm lấy bản vẽ phác thảo chân dung đơn giản .
Tuy rằng không tinh tế như những họa sĩ chuyên nghiệp , nhưng bức vẽ lại mang
vẻ hoạt bát nhí nhảnh .
Phía dưới bức tranh , viết một hàng chữ tiếng Anh xinh đẹp .
[ My feelings for you no words can tell . ]
Tình cảm của em đối với anh không có từ ngữ nào có thể miêu tả nổi .
“ Rất thú vị . ”
“ Thích sao ? ” Vy Vy cười hỏi .
Trên mặt Phó Hàn Tranh đầy ý cười , “ Cực kỳ thích . ”
Từ tay cô đưa cho , bất cứ thứ gì anh cũng đều thích .
Vy Vy nhướng mày , “ Không có tạ lễ sao ? ”
Phó Hàn Tranh duỗi tay ôm người vào lòng , hôn lên môi cô , nụ hôn thật sâu .
Hai người đang dây dưa , bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng nói non nớt của Tiểu Nguyên Bảo .
“ Vợ ơi ! ”
“ Vợ , vợ ở đâu . ”
“ Vợ , Nguyên Bảo đến thăm vợ nè ! ”
Vừa nói cậu nhóc vừa tự mình bò lên tầng hai , tìm từng phòng từng phòng một .
Vy Vy nghe thấy tiếng , lập tức nhảy ra khỏi ngực anh , sửa sửa lại tóc đi ra cửa .
“ Tiểu Nguyên Bảo ? ”
“ Vợ ! ”
Tiểu Nguyên Bảo chạy nhanh như bay đến ôm chân cô , chỉ và balo gấu con của mình nói , “ Nguyên Bảo mang kẹo sô cô la cho vợ ! ”
Vy Vy ngồi xổm xuống , giúp cậu bé lấy balo xuống , nhìn cậu bé ngồi trên mặt đất , cố hết sức kéo balo , lấy ra kẹo và sô cô la đưa cho cô .
“ Ăn ngon không ? ”
Tiểu Nguyên Bảo chớp đôi mắt hỏi .
Một lúc sau Vy Vy ăn xong , cười gật đầu , “ Rất ngọt , cảm ơn . ”
Tiểu Nguyên Bảo vừa nghe vậy , giơ cánh tay nhỏ đầy thịt lên , “ Vợ , ôm một cái . ”
Mới vừa nói xong , liền nhìn thấy Phó Hàn Tranh đứng sau lưng Vy Vy , gương mặt đen thui , cậu bé lập tức sợ tới mức mếu máo .
Trái tim của Vy Vy mềm nhũn , chạy nhanh bế cậu nhóc lên .
“ Đi thôi , chúng ta xuống tầng . ”
“ . . . ”
Phó Hàn Tranh đứng tại chỗ , tâm tình phức tạp .
Trẻ con đúng là sinh vật bé nhỏ tàn ác nhất trên đời .
Phó Thời Dịch ở dưới tầng , chờ tin thắng lợi của Tiểu Nguyên Bảo .
Quả nhiên , chưa đến vài phút , liền nhìn thấy chị dâu nhà mình đang ôm Tiểu Nguyên Bảo đi xuống , anh trai nhà mình thì sắc mặt vô cùng khó coi đi theo phía sau .