Chương 515 : Trái tim của Vy Vy . . . Đang ở đâu ?
Kaman Dolan mở album , bên trong quả thật có rất nhiều ảnh hai người chụp chung .
Lăng Nghiên nghẹn ngào nói , “ Chúng cháu là hai người bạn thân nhất của nhau , nếu không phải cậu ấy , có lẽ . . . Cháu không thể sống đến ngày hôm nay . ”
Cô ta không nghĩ tới Cố Vy Vy sẽ có một người cha ruột có lai lịch không nhỏ như vậy . Hơn nữa , người này còn đến nhà họ Cố đòi người sau khi cô chết , hình như còn đang điều tra nhà họ Cố và người nhà họ Nguyên về việc Cố Vy Vy chết .
Kaman Dolan lật từng trang từng trang album , nhưng không hề nghe Lăng Nghiên nói gì .
Hóa ra khuân mặt của cô lại giống ông như vậy , khi cô cười lại rất giống mẹ cô .
Trong suốt mấy tiếng , ông đã xem xong rất nhiều đồ vật của cô , nhưng mà lại càng muốn cô còn sống , có thể đứng trước mặt CÔ .
Tiếc là , tất cả đã muộn rồi .
“ Bây giờ con bé ở đâu , tôi muốn đi gặp con bé . ”
Biết rõ đây là hình ảnh ông không muốn nhìn thấy nhất , nhưng ông vẫn muốn gặp mặt cô một lần .
Bà Cố đứng dậy dẫn đường , “ Xin đi theo tôi . ”
Đoàn người đi xuyên qua đường hầm u ám lạnh như băng . Sau đó đi đến tận cùng bên trong , tới một căn phòng sáng trưng .
Dolan đứng từ xa nhìn quan tài thủy tinh trong phòng , nỗi đau vẫn luôn cố nén cuối cùng cũng khó mà khống chế được nước mắt đầy trong hốc mắt .
“ . . . Kaman . ”
Matthew lo lắng nghiêng đầu nhìn người bạn đang chống gậy run rẩy nhìn thân ảnh của Vy Vy .
Mất đi người phụ nữ mình yêu , bây giờ lại mất đi con gái của hai người , đau khổ của ông ông ta có thể hiểu được .
Kaman Dolan chống gậy , bước từng bước một đến bên quan tài thủy tinh , mỗi bước đi đều nặng nề khiến ông không thể nào thừa nhận .
Khoảng cách ngắn ngủi vài chục bước chân , ông đi vô cùng gian
nan chậm chạp .
Muốn tới nhìn cô lại sợ phải nhìn thấy .
Cuối cùng , Kaman Dolan tới cạnh quan tài thủy tinh , dung nhan của người nằm trong quan tài vẫn không thay đổi , không hề giống một người đã qua đời từ lâu mà càng giống như một người ngủ say vĩnh viễn .
“ . . . Vy Vy . ”
Kaman Dolan run rẩy khẽ gọi tên cô , giống như muốn đánh thức Cô .
Bà Cố đến gần , buồn bã nói , “ Bởi vì đã qua xử lý đặc thù nên có thể giữ được bộ dáng lúc con bé còn sống . ”
Lúc đầu bà ta không biết , mãi sau này bà ta mới biết Cố Tư Đình làm vậy , hơn nữa còn thường xuyên tới đây .
Trong lòng Kaman Dolan tràn đầy bi thương , đứng ở bên quan tài thủy tinh một lúc lâu , nghiêng đầu nói với Matthew , “ Để bọn họ vào đi . ”
Matthew đi ra ngoài một lúc , chỉ chốc lát sau liền có người mặc quần áo phòng hộ đeo khẩu trang đi vào , chuẩn bị đưa người trong quan tài thủy tinh đi .
“ Ông Dolan , tôi đã nói rồi , không thể giao cô ấy cho ông . ”
Cố Tư Đình tiến lên , ngăn những người đang nâng quan tài thủy tinh đi .
Nếu ông đưa cô đi thì anh ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ nhìn thấy cô nữa .
Kaman Dolan nhìn anh ta , “ Tôi đã nói với cậu là cậu không có tư cách ngăn tôi đưa con bé đi . ”
Matthew biết tính bạn mình nên mặc kệ sự phản đối của Cố Tư Đình , chỉ huy người đi dọn quan tài thủy tinh .
“ Ông Dolan , trước tiên xin hãy nghe chúng tôi giải thích . ” Bà Cố thấy bọn họ chuẩn bị đưa Vy Vy đi , lập tức nói .
“ Tôi không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào , tôi chỉ muốn mang con gái tôi đi . ”
Kaman Dolan nói .
Vừa mới nói xong , Matthew đang chỉ huy cấp dưới thì chợt thấy phần ngực của thi thể mơ hồ lộ ra đường khâu , vì vậy lập tức cho người kiểm tra một chút .
Người phụ trách kiểm tra kiểm tra lại chỗ vết thương đã được khâu lại , báo cáo tình huống với Matthew . Sắc mặt của Matthew lập tức phẫn nộ , đi đến gần ép hỏi .
“ Vậy thì anh Cố , bà Cố , hai người giải thích dùm tôi trái tim của cô Vy Vy . . . đang ở đâu ? ”