Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 524 : Dỗ Bạn Nhỏ , Còn Phải Dỗ Bạn Trai


trước sau

Chương 524 : Dỗ bạn nhỏ , còn phải dỗ bạn trai

Vất vả lắm Vy Vy mới kể chuyện cho Tiểu Nguyên Bảo ngủ xong , nghĩ đến người bạn trai cần phải được dỗ dành trong phòng làm việc , cô mệt mỏi thở dài .

Cô đắp chăn cho Tiểu Nguyên Bảo , khẽ khàng rời khỏi phòng ngủ , xuống tầng múc một bát cháo , bưng lên phòng làm việc

“ Chắc chiều này anh ăn không nhiều nên em cố ý để dành cho anh . ”

Phó Hàn Tranh liếc cô một cái , tiếp tục vùi đầu làm việc .

Tức giận no rồi , không ăn .

“Tức giận à ? ”

“ Không có . ”

Phó Hàn Tranh lật lật văn kiện , ngoài miệng nói không tức giận , nhưng gương mặt viết rõ ràng anh đang tức giận .

Vy Vy vừa bực mình vừa buồn cười , một người đàn ông sắp ba mươi tuổi lại ghen với một đứa con nít ba tuổi .

Cô đi vòng qua đằng sau ghế dựa anh đang ngồi , ôm chặt cổ anh , cọ cọ lên mặt anh , “ Thật không có ? ”

Phó Hàn Tranh ghé mắt nhìn cô , “ Mẹ bảo em đón thằng bé về ? ”

Còn chưa kịp kết hôn đã thúc giục bọn họ sinh con .

Vy Vy gác cằm lên vai anh , rầu rĩ hỏi , “ Như vậy không phải là cho chúng ta thể nghiệm cảm giác làm cha mẹ sao , bây giờ anh không thích Tiểu Nguyên Bảo như vậy , về sau cũng không tính toán có con ? ”

“ Không cần để ý người trong nhà nghĩ gì , kết hôn sinh con là chuyện của chúng ta " Phó Hàn Tranh nói .

Anh không muốn bởi vì gia đình thúc giục sinh con mà bọn họ phải nhanh chóng sinh một đứa .

Trước kia không nghĩ tới , gần đây càng nghĩ càng cảm thấy , có con quá ảnh hưởng đến tình cảm giữa bọn họ .

Anh thích giống như bây giờ hơn , trong mắt cô chỉ có mình anh . Tự nhiên lại có thêm một đứa bé , đến lúc đó trong mắt cô đứa con quan trọng hơn anh , ai biết được ?

“ Chú Phó , mặc kệ có con hay không thì người em thích nhất không phải
là anh sao ? ”

Câu nói này làm tâm tình buồn bực hơn một giờ của Phó Hàn Tranh tốt lên vài phần .

“ Hôm nay có thể để thằng bé ở lại đây , ngày mai nhất định phải đưa đi . ”

“ Nhưng bác gái nói muốn em trong hai ngày ? ” Vy Vy cười lấy lòng , hỏi , “ Ở thêm một ngày , được không ? ”

“ Không được . ”

Phó Hàn Tranh kiên quyết phản đối , một buổi tối đã là cực hạn chịu đựng của anh .

“ Nhưng bác gái nói hai ngày này bác không thoải mái , em không trông thằng bé , ai trông ? ” Vy Vy hỏi .

Phó Hàn Tranh , “Phó Thời Dịch . ”

Gần đây tên kia ba ngày hai bữa là chạy về nhà lớn , còn mua cho cậu bé không ít đồ vật , nói không chừng chuyện đưa thằng bé đến chỗ anh , chính là mưu kế của anh ta

Lần trước thằng bé được đưa đến đây , anh ta còn vui sướng khi người gặp họa , không chừng hiện tại ba người bọn họ đều đang cười trên nỗi đau của người khác .

Vy Vy , “ Nhưng mà , ngày mai Phó Thời Dịch phải đến công ty , chuẩn bị cho bộ phim điện ảnh sắp khởi quay . ”

Phó Hàn Tranh nhíu mày , “ Cho nên em muốn trông thằng bé ? ”

“ Nếu anh không thích nhìn thấy thằng bé thì em sẽ dẫn nó ra ngoài ở trọ , ngày kia trở về ? ” Vy Vy bất đắc dĩ hỏi .

Phó Hàn Tranh hít một hơi thật sâu , “ Hai ngày , chỉ có hai ngày . ”

Vy Vy nghe xong , mỉm cười , hôn lên mặt anh . “ Vậy thì . . . Em có thể có yêu cầu nho nhỏ không ? ”

Phó Hàn Tranh , “ Yêu cầu gì ? ”

Vy Vy cười lấy lòng , “ Ừm . . . Hai ngày này , anh có thể đựng lạnh mặt hung dữ với thằng bé hay không ? ”

Phó Hàn Tranh , “ Ngoài em ra , anh đối với ai cũng đều là gương mặt đó . ”

Để thằng bé ở đây hai ngày đã là nhượng bộ lớn nhất của anh , lại còn phải tỏ ra ôn hoà với nó sao ?

Vy Vy ngẫm nghĩ , hình như đúng là như thế . Được thôi , không làm khó anh , cố gắng tránh để Tiểu Nguyên Bảo chạm mặt anh là được .

Dù sao gần đây anh cũng khá bận rộn , đến khi anh đi làm về , Tiểu Nguyên Bảo cũng đã ngủ rồi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện