Chương 528 : Vợ , Nguyên Bảo cũng muốn hôn .
Trong phòng làm việc , bầu không khí yên lặng .
Đột nhiên , trong phòng ngủ chính truyền đến tiếng trẻ con khóc , Vy Vy buông Phó Hàn Tranh ra .
“ Tiểu Nguyên Bảo tỉnh rồi . ”
Phó Hàn Tranh hơi mím môi , nghiêng đầu liền nhìn thấy Tiểu Nguyên Bảo không đi dép , khóc đến nước mắt lưng tròng chạy vào phòng làm việc .
“ Vợ , không thấy vợ đâu , Nguyên Bảo sợ lắm . . . ”
Vy Vy vội bế Tiểu Nguyên Bảo khóc đến thương tâm lên , vừa vỗ nhẹ lưng cậu , vừa nhìn người đàn ông sắc mặt dần dần đen hẳn đi , “ Hay là . . . Em đưa thằng bé đi ngủ trước ? ”
Phó Hàn Tranh nhìn cô bạn gái vừa rồi còn tình ý miên man ôm mình , quay đầu liền đi ôm thằng nhóc kia , trong lòng bực mình nhưng không thể phát tác , “ Đi đi . ”
Vy Vy ôm Tiểu Nguyên Bảo đang ghé vào trên vai cô khóc nức nở rời khỏi phòng làm việc , trở về phòng ngủ tiếp tục dỗ ngủ .
Chỉ có điều , vì những chuyện mà Lôi Mông vừa nói cho Phó Hàn Tranh thì cô không thể ngủ được .
Phó Hàn Tranh xử lý công việc xong , trở lại phòng ngủ phát hiện cô còn chưa ngủ .
Nghĩ cô có thể còn đang lo lắng cho Nguyên Sóc , liền hỏi . “ Ngày mai muốn đi bệnh viện không ? ”
Anh không biết vì sao cô lại chắc chắn hai người kia không tham dự chuyện năm đó như vậy , nhưng lấy tính tình của cô , cô sẽ đi tìm bọn họ hỏi rõ ràng .
“ Ở đây suy đoán lung tung không bằng đi tìm bọn họ hỏi cho rõ ràng . ” Vy Vy nói .
Phó Hàn Tranh đi tắm , thay áo ngủ đi ra , nằm xuống theo thói quen muốn vươn tay ôm người vào trong ngực , lại phát hiện giữa bọn họ có Tiểu Nguyên Bảo .
“ Không thể đổi chỗ với nó sao ? ”
“ Thằng bé nằm ở ngoài sẽ rơi xuống giường . ” Vy Vy nói .
Phó Hàn Tranh cách Tiểu Nguyên Bảo nhìn cô , “ Vậy anh ngủ như thế nào ? ”
“ Trước
kia ngủ như thế nào thì bây giờ ngủ như thế ấy . ” Vy Vy buồn cười nói .
Sao nào , không có cô làm gối ôm không ngủ được ?
Vậy lúc cô không ở nhà , chẳng lẽ anh không ngủ ?
Phó Hàn Tranh thở dài một hơi , may mắn đây không phải nhà cậu bé , hai ngày nữa là có thể đưa đi .
Cả buổi tối , Vy Vy nghĩ đến chuyện của Nguyên Sóc và Nguyên Mộng nên không ngủ được .
Phó Hàn Tranh bởi vì Tiểu Nguyên Bảo cách ở giữa bọn họ cũng không ngủ được , cả đêm cậu bé cứ xoay vòng vòng như con quay trên giường , còn đưa chân đá lên cằm anh .
Anh có thể chịu đựng không ném cậu bé xuống giường đã là dùng hết kiên nhẫn rồi .
Khó khăn lắm mới nhẫn nhịn một buổi tối , kết quả sáng sớm Tiểu Nguyên Bảo lại khiêu chiến sự nhẫn nại của anh .
“ Vợ , Nguyên Bảo muốn ăn trứng gà . ”
“ Vợ , Nguyên Bảo muốn ăn bánh bao . ”
Cậu muốn cái gì , Vy Vy liền đút cái đó cho cậu , phục vụ tận tâm biết bao nhiêu . Phó Hàn Tranh ngồi ở đối diện bọn họ , sắc mặt cũng khó coi bấy nhiêu .
Vy Vy vội vàng gắp một miếng sủi cảo bỏ vào bát anh , “ Nhanh ăn đi , đi làm kẻo muộn . ”
Phó Hàn Tranh dùng xong bữa sáng , bảo tài xế lát nữa đưa cô đi bệnh viện . Trước khi ra cửa , theo thói quen hôn một cái lên môi cô . Vừa mới chuẩn bị ra cửa , liền thấy Tiểu .
Nguyên Bảo chu môi nói , “ Vợ , Nguyên Bảo cũng muốn hôn . ”
Phó Hàn Tranh trừng mắt liếc cậu bé đang đòi hôn bạn gái mình , “ Nếu cháu còn muốn hôn thì sẽ đưa cháu đi luôn đấy . ”
Tiểu Nguyên Bảo bị anh trừng vô cùng tủi thân , bĩu môi , “ Đó là vợ . . . ”
Vy Vy thấy thế , vội vàng đuổi Phó Hàn Tranh ra cửa , “ Không phải có hội nghị quan trọng sao , đi nhanh đi . ”
Phó Hàn Tranh nghiêm túc nói , “ Không được hôn nó . ”
Vy Vy liên tục gật đầu , “ Biết rồi , em dẫn nó đi bệnh viện thăm cha mẹ nó . ”
Chỉ có điều chờ đến khi cô mang theo Tiểu Nguyên Bảo tới bệnh viện thì Nguyên Mộng đã sớm rời khỏi .