Chương 533 : Không đủ lực sát thương
Nghe Nguyên Sóc nói , Vy Vy không muốn tiếp tục tranh cãi với anh ta nữa . Tuy nhiên cô cũng không có ý định từ bỏ . Cô cần phải suy nghĩ thật kỹ để vừa thoát khỏi tình trạng khó khăn hiện tại , lại không để bản thân bị cuốn vào chuyện này .
Cô ở lại bệnh viện với Tiểu Nguyên Bảo , sau đó nhìn cậu bé chơi chán rồi ngủ thiếp đi .
Phó Hàn Tranh xong việc liền đến thẳng bệnh viện để đón cô , thấy cô đang ôm Tiểu Nguyên Bảo còn ngủ say , lông mày hơi nhíu lại .
Bởi vậy khi hai người lên xe , anh không về biệt thự mà tới thẳng nhà cũ của nhà họ Phó .
Vy Vy nhìn hướng đi không đúng , đã đoán được anh muốn làm gì , “ Em đã hứa với bác gái là sẽ chăm sóc cậu bé hai ngày . ”
“ Anh đưa qua thì mẹ anh sẽ không có ý kiến gì . ” Phó Hàn Tranh nói .
Anh phải nói rõ với họ rằng anh không thể để cậu bé này đi theo hai người được .
Bằng không , để họ được như ý một lần , ắt sẽ có lần hai , lần ba .
Hai người đưa Tiểu Nguyên Bảo đến nhà cũ của nhà họ Phó , vừa đúng lúc Phó Thời Dịch trở về .
“ Anh , sao anh lại về đây ? ”
Phó Hàn Tranh nhìn anh ta , gọi , “ Em tới đây . ”
Phó Thời Dịch ngoan ngoãn chạy tới . “ Anh , có chuyện gì muốn dặn dò sao ? ”
Phó Hàn Tranh , “ Đưa tay ra . ”
Phó Thời Dịch đưa tay ra , nhìn chằm chằm anh trai mình , không phải là muốn đánh anh ta đó chứ ?
Phó Hàn Tranh , “ Hai tay . ”
Phó Thời Dịch nhanh chóng đưa tay còn lại ra .
“ Anh , anh muốn làm gì vậy ? ”
Phó Hàn Tranh nghiêng đầu nhìn Vy Vy đang ôm đứa trẻ đứng bên cạnh , “ Đưa cho nó . ”
Vy Vy cúi đầu nhìn xuống , thấy Tiểu Nguyên Bảo vẫn còn đang ngủ thì cần thận đưa cho Phó Thời Dịch .
Cô còn phải tìm cách
giải quyết chuyện của Nguyên Mộng , thực sự không có thời gian và tâm tư để chăm sóc cho Tiểu Nguyên Bảo .
Phó Thời Dịch lúng túng bế Tiểu Nguyên Bảo đang ngủ , “ Nhưng mà . . . ”
Phó Hàn Tranh lạnh lùng liếc anh ta , “ Nếu sau này còn đưa thằng nhóc này tới chỗ anh thì anh sẽ đưa em và Phó thời Khâm đi Nam Cực đấy . ”
“ . . . ”
Phó Thời Dịch sửng sốt mất hai giây . Không phải chứ , chẳng nhẽ anh phát hiện ra việc bọn họ khuyến khích mẹ đưa thằng bé tới chỗ anh ?
Bởi vậy , cái đầu linh hoạt của Phó Thời Dịch hoạt động rất nhanh , thay đổi giọng điệu
“ Vậy . . . Nếu anh và chị dâu bận thì cứ để bọn em chăm sóc thằng bé . ”
Anh ta sợ lạnh , anh ta không muốn đến Nam Cực để làm bạn với chim cánh cụt , mà anh trai của anh ta lại là người không thích hù dọa , nói được là làm được .
Phó Hàn Thanh gật đầu hài lòng . Anh nhìn thấy bà Phó và Phó Thắng Anh từ cửa chính đi ra , quay lại và nói , “ Vy Vy , lên xe . ”
“ Này , hai người định đi đâu , sao không ăn cơm đã ? ” Phó Thời Dịch vừa ôm cậu bé Vừa hỏi .
Vy Vy bị kéo ra xe , trong khi cô còn chưa kịp chào người nhà họ Phó tiếng nào .
“ Chúng ta tới mà không vào nhà , cũng không chào hỏi ai tiếng nào liền đi sao ? ”
“ Không cần . ” Phó Hàn Thanh nói .
Bây giờ trở lại nhà cũ thì bọn họ cũng chỉ toàn thúc giục hai người sớm sinh con thôi .
Cha mẹ họ không thể làm anh thay đổi suy nghĩ nên sẽ ra tay với cô . Mấy ngày hôm nay , cứ gặp gỡ là mẹ anh không ngừng nhắc về chuyện này .
Bà Phó và Phó Thắng Anh đi ra thì thấy chiếc xe đã ra tới cổng , lại nhìn thấy Phó Thời Dịch ôm Tiểu Nguyên Bảo , chợt hiểu chuyện gì đã xảy ra .
“ Anh trai con đưa thằng bé tới ? ”
Phó Thời Dịch nhìn anh trai mình đã đi xa , rồi lại nhìn xuống Tiểu Nguyên Bảo .
Haiz , quả nhiên là lực sát thương vẫn chưa đủ .
Đúng là không phải con ruột của anh nên nói bỏ lại là bỏ lại . Nếu là con ruột của anh thì sao anh dám gửi nó cho người khác chứ ?