Chương 537 : Mẹ chồng tương lai quá tốt với cô , có chút không quen
Vy Vy vốn định chỉ đến công ty họp rồi trở về luôn nên cô không đeo khẩu trang , chỉ đặt một chiếc mũ .
“ Cô Mạnh . ”
Mạnh Như Nhã thầm nghiến răng , lần trước chỉ vì một cái túi MG mà cô ta đã mất hết mặt mũi trong bữa tiệc , hơn thế nữa , cô ta còn bị MG đòi bồi thường một khoản tiền lớn .
Vậy mà giờ đây cô lại trở thành người đại diện toàn cầu cho thương hiệu này .
Chỉ cần nhìn thấy quảng cáo của cô trong trung tâm thương mại liền khiến cô ta phát điên , mà bây giờ lại còn phải nhìn thấy cô đây nữa .
Tuy nhiên , vì bên cạnh có người nên cô ta đành phải tiến tới tươi cười chào hỏi .
“ Làm đại minh tinh nhàn như vậy sao , cô vẫn còn thời gian đi dạo phố ? ”
Vốn tưởng rằng sau khi bị đuổi khỏi nhà họ Phó , cô sẽ sống trong nghèo khổ , ai ngờ lại nổi tiếng trong giới giải trí như vậy .
Vy Vy cười khẽ .
Nếu không phải cô biết rằng gần đây cô ta bị điều đi chi nhánh của tập đoàn , không còn cơ hội đi quấy rối Phó Hàn Tranh thì cô cũng không thể cười nhẹ nhàng như vậy .
Mạnh Như Nhã vuốt tóc , “ À , tôi có mời bác gái uống trà trên tầng , cô có muốn đi cùng không ? ”
Vy Vy nhìn điện thoại , bà Phó đã gửi vị trí tới , “ Không . ”
Rốt cuộc thì bà Phó có ý gì đây , bảo cô tới lại uống trà với Mạnh Như Nhã ?
“ Lâu rồi không gặp , hôm nay lại trùng hợp gặp nhau ở đây , cô không định đi cùng tôi sao ? ”
Mạnh Như Nhã ra vẻ chân thành mời .
“ Không cần . ”
Vy Vy mỉm cười cự tuyệt , cửa thang máy vừa mở đã bước ra luôn . Tầng này là quần áo và đồ dùng cho trẻ em . Cô nhanh chóng nhìn thấy bà Phó và Phó Thắng Anh , họ còn mang theo cả Tiểu Nguyên Bảo
.
Hai người đưa Tiểu Nguyên Bảo mua một đống đồ chơi , bà Phó đang đứng trước một hàng quần áo và chọn quần áo cho cậu bé .
“ Vy Vy , vừa hay cháu tới , nhìn xem mấy bộ này bộ nào đẹp nhất ? ”
Vy Vy nhìn thoáng qua , chỉ vào hai bộ .
“ Hai bộ hình con gấu này đi ạ , Nguyên Bảo thích hình con gấu nhất . ”
Bà Phó gật đầu nói với nhân viên bán hàng , “ Hai bộ này và cả hai đôi giày nữa , gói lại cho tôi . ”
Tiểu Nguyên Bảo chạy từ chỗ Phó Thắng Anh tới ôm lấy chân cô .
“ Vợ , đừng ở với chú xấu xa nữa , ở với Nguyên Bảo . ”
Bà Phó nghe xong dở khóc dở cười , “ chú xấu xa ” trong lời cậu bé không nghi ngờ gì chính là Phó Hàn Tranh nhà bà .
Vì thế , nhỏ giọng nói với Vy Vy , “ Ngày đó về phát hiện cháu không ở nhà , thằng bé khóc tìm người đến nửa ngày . ”
Vy Vy cười trừ , khom lưng bế Tiểu Nguyên Bảo lên , “ Gần đây chúng cháu bận quá , mà cha của thằng bé còn nằm viện , đành phải phiền bác rồi ạ . ”
“ Không phiền , Tiểu Nguyên Bảo rất đáng yêu . ”
Bà Phó nói rồi vươn tay xoa đầu Tiểu Nguyên Bảo . Hai người đang nói chuyện thì chuông điện thoại của bà Phó bỗng vang lên .
Vy Vy đưa mắt nhìn qua , quả nhiên là Mạnh Như Nhã .
“ Đến rồi , bác còn ít đồ muốn mua , chốc nữa bác sẽ tới . ”
“ Không cần đâu , lát nữa bác sẽ tự đi qua .”
Bà Phó ngắt điện thoại , nói với quản gia , “ Đem đồ vừa mới mua ra đây . ”
Quản gia vội lấy từ trong túi đồ ra một chiếc hộp nhung được đóng gói tỉ mỉ .
Bà Phó cầm lấy , mở ra nói , “ Bác vừa thấy cái này , cảm thấy rất hợp với người trẻ tuổi như cháu , cháu nhìn xem có thích không ? ”
Vy Vy ngắm nghía , bên trong chiếc hộp là một bộ trang sức kim cương tinh xảo của một thương hiệu lớn .
“ Bác , cái này . . . Quá quý giá rồi. ”
Gần đây , mẹ chồng tương lai quá tốt với cô , làm cô có chút . . . không quen .