Chương 541 : Chỉ có vợ mới là người thân
Vy Vy tưởng rằng còn rất lâu bà Phó mới đi xuống , kết quả bọn họ ngồi trong xe không đến mười phút đã thấy bà đi tới .
“ Gọi điện thoại cho Hàn Tranh chưa ? ”
Vy Vy , “ Rồi ạ , anh ấy nói sau khi tan tầm sẽ tới . ”
Chỉ có điều lúc anh vừa nghe nói phải về nhà cũ thì giọng điệu không cao hứng cho lắm .
Bà Phó gật đầu , cười tủm tỉm , “ Gần đây nếu công việc không bận rộn thì thường xuyên về nhà cũ một chút . Cháu không trở lại thì nó cũng không chịu về , bên này chỉ có mấy người già cô đơn rất thê lương . ”
Phó Thắng Anh nghe vậy liền họ khù khụ , tuy rằng ba đứa con trai ai đều bận việc nấy nên không thể về , nhưng bọn họ đâu có thê lương .
Vy Vy ngoan ngoãn gật đầu , “ Dạ được ạ , nếu không phải đi nơi khác làm việc thì có rảnh cháu sẽ đến đây . ”
Bà Phó nói cũng đúng , Phó Hàn Tranh không ở chung cư thì cũng ở biệt thự Thiên Thủy , chỉ có ngày lễ ngày tết mới về nhà cũ một chuyến .
Phó Thời Dịch đóng phim , quay quảng cáo , cũng thường xuyên mấy tháng không thấy người .
Phó Thời Khâm bận rộn công việc , anh cả đâu anh ta ở đó , nhà lớn cũng chỉ có mấy người bà Phó ở .
Bà Phó nghe cô sảng khoái đáp ứng , trong lòng miễn bàn cao hứng biết bao nhiêu .
“ Bộ phim điện ảnh cháu đang lên kế hoạch ấy có đủ tài chính không ? ”
“ Nếu không đủ thì bác cho cháu . ”
“ Đủ rồi đủ rồi ạ . ” Vy Vy vội vàng trả lời .
Người nhà bọn họ muốn dùng tiền đè chết người ta sao ?
Bà Phó thấy cô cự tuyệt , có chút mất mát thở dài , “ Vy Vy à , trước kia thái độ của bác đối với cháu không tốt lắm , cháu đừng để trong lòng , về sau là người một nhà , cháu đừng khách khí với mọi người làm gì . ”
“ Tại lúc đó cháu không hiểu chuyện mà ” Vy Vy cười đáp .
Cô không khách sáo mà là đột nhiên bà Phó nhiệt tình làm cô trở tay không kịp .
Bọn họ về nhà cũ
, cho Tiểu Nguyên Bảo ngủ . Bà Phó tự mình xuống bếp chuẩn bị bữa tối , cô cũng không thể nhàn rỗi . Vì thế , cô đi theo vào phòng bếp , phụ giúp làm vài món ăn .
“ Cháu học nấu ăn từ khi nào vậy ? ”
“ Trước kia . . . Cháu học cùng mẹ . ”
Mộ Vy Vy thì đương nhiên là không , nhưng lúc cô ở nhà họ Cố , bà Cố thích xuống bếp , cô cũng đi theo học một ít .
Chẳng qua , cô thích làm các loại món điểm tâm ngọt hơn , cho nên cô giỏi làm bánh hơn .
Bà Phó nếm thử hương vị , kinh ngạc , khen ngợi cô , “ Khó trách Thời Khâm nói sau khi anh cả ăn một bữa cơm của cháu xong liền vội vàng muốn lấy thân báo đáp . ”
Còn nói anh cả bị bệnh bao tử , mỗi ngày cũng chỉ ăn thức ăn do cô chuẩn bị .
Vốn tưởng rằng tuổi cô còn nhỏ , sẽ không biết cách săn sóc chiếu cố người khác , nghe Phó Thời Khâm nói những lời đó , làm bà rất khó tin .
“ . . . ”
Vy Vy ngẩn người , những lời này . . . Hình như cũng không có gì sai .
Hôm đó Phó Hàn Tranh bị ốm đến chung cư , sau khi ăn một bữa cơm của cô , không biết bị chạm sợi dây thần kinh nào , liền bắt đầu theo đuổi cô không rời .
Hai người đang nói chuyện , Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm tan làm về đến nhà .
Vừa thấy cô trong phòng bếp , anh liền lạnh mặt đi đến , lấy cái mâm trong tay cô đặt xuống , cởi tạp dề của cô ra , sau đó nói với bà Phó .
“ Trong nhà nhiều đầu bếp như vậy mà mẹ bảo cô ấy nấu cơm ? ”
Bà Phó vừa nghe liền phẫn nộ trầm mặt nói , “ Hoá ra con cho rằng mẹ bảo con bé đến là để bắt nó nấu cơm sao ? ”
Vy Vy muốn giải thích nhưng không có cơ hội nói chuyện . Chẳng lẽ anh cho rằng mẹ anh bảo cô tới là cố ý ngược đãi bắt cô nấu cơm ?
Phó Hàn Tranh hoàn toàn không nói lý lẽ , “ Mẹ mà còn bảo cô ấy vào phòng bếp thì về sau cũng đừng gọi con trở về nữa . ”
Phó Thời Khâm vui sướng khi người gặp họa đứng ở bên ngoài phòng bếp , hiện giờ mẹ anh ta rốt cuộc cũng cảm thụ được cảm giác của anh ta mỗi ngày là như thế nào rồi .
Trong mắt anh cả , ngoài vợ là người thân ra , những người khác đều là nhặt được , mẹ ruột cũng không ngoại lệ .