Chương 545 : Cứ để bọn họ làm khó dễ
Vy Vy nhìn thoáng qua đuôi xe bị đâm , lười nói lời vô nghĩa với bọn họ , “ Chúng tôi đã đỗ xe rồi , là mấy người đụng phải , mấy người phải chịu trách nhiệm . . . ”
“ Mộ Vy Vy , hình như nơi này không phải là nơi cô nên tới nhỉ ? ”
Mạnh Như Nhã không màng tới chuyện trách nhiệm đụng xe , nhìn thấy cô liền chất vấn .
Lúc trước cô ở đây chọc giận bà Phó cùng ông Phó tức giận , cho nên đuổi cô ra khỏi đây , không cho cô lại về nhà cũ một bước .
Chẳng lẽ bà cụ Phó lại cho cô về ?
“ Nơi này tôi có nên tới hay không cũng không phải do mấy người quyết định , không phải sao ? ” Vy Vy lạnh lùng cười .
Nơi này cô không nên tới , chẳng lẽ bọn họ nên tới ?
Kiều Lâm vừa thấy hai mẹ con nhà họ Mạnh , không nói gì nhướng mày . Hai mẹ con này chẳng lẽ là thiểu năng trí tuệ , nếu nghệ sĩ nhà anh ta không thể tới nơi này , bọn họ càng thêm không có tư cách tới có được không ?
Nơi này là nhà họ Phó , không bao lâu nữa cũng là nhà chồng của nghệ sĩ nhà anh ta .
Người nhà họ Phó còn chưa nói gì mà bọn họ đã khoa tay múa chân là sao ?
“ Nếu tôi nhớ không lầm , lúc trước bà Phó bảo là không bao giờ muốn cô bước vào nơi này một bước ? ” Ngô Tú Liên trào phúng nhắc nhở cô .
Vy Vy chỉ chỉ đuôi xe bị đâm hư , lạnh giọng nói , “ Bà không nhớ lầm nhưng hiện tại chuyện chúng ta nên thảo luận là việc bà đụng phải xe của chúng tôi , phải phụ trách bồi thường như thế nào đây . ”
Trước kia Mạnh Như Nhã còn giả vờ làm chị em tốt của cô , hiện tại cũng lười tiếp tục giả vờ rồi sao ?
Hơn nữa , hôm nay hình như còn rất tức giận .
“ Chỗ này không phải chỗ cô nên tới , nếu cô không tới nơi này , cũng sẽ không bị xe của chúng tôi đụng phải . ”
Ngô Tú Liên nhìn lướt qua hai chiếc xe , không hề biết phân rõ phải trái ,
“ Cho nên trách nhiệm là về phía cô , là do cô không nên tới nơi này . ”
Kiều Lâm trợn mắt há hốc miệng , không biết xấu hổ đến nước này , anh ta thật đúng là được mở mang kiến thức .
“ Luôn miệng nói chúng tôi không nên tới nơi này , nơi này là nhà các người sao ? ”
Nơi này là nhà họ Phó , bãi đỗ xe này cũng là bãi đỗ xe của nhà họ Phó . Bọn họ nói chuyện như đây là địa bàn của bọn họ vậy , không biết còn tưởng rằng cô đang tới nhà bọn họ .
“ Không phải nhà chúng tôi , nhưng cũng không phải chỗ các người có thể tới . ” Ngô Tú Liên nói .
Kiều Lâm cắn chặt răng , định nói là bà Phó gọi bọn họ tới , nhưng ngẫm lại liền nhịn xuống .
Được thôi , cứ để bọn họ làm , lát nữa gặp người nhà họ Phó , xem bọn họ còn có mặt mũi nói cái gì ?
Vy Vy thấy nói không lại , quyết định không đội Co nữa , nhìn thoáng qua Kiều Lâm .
“ Gọi điện thoại nhờ cục quản lý giao thông xử lý đi . ”
Nói xong , đi thẳng vào nhà họ Phó .
“ Mộ Vy Vy , nghe không hiểu tiếng người sao , chỗ này không phải chỗ cho cô tới . ”
Ngô Tú Liên thấy cô còn muốn vào nhà họ Phó , bước nhanh đuổi theo giữ chặt cô .
“ Tiếng người tôi đương nhiên nghe hiểu được , nhưng bà đang nói tiếng người sao ? ” Vy Vy cười hỏi .
Hai người tranh chấp , bà Phó nghe người hầu ngoài vườn nói cô tới rồi , vì thế dẫn Tiểu Nguyên Bảo ra đón tiếp .
Xa xa liền nhìn thấy Ngô Tú Liên đuổi theo giữ chặt cô , hình như đang tranh chấp
“ Làm sao vậy , tới rồi cũng không đi vào ? ”
Mạnh Như Nhã cùng Ngô Tú Liên tưởng là hỏi bọn họ , vội vàng nói .
“ Vừa mới ở bãi đỗ xe đụng phải xe của Mộ Vy Vy một chút , còn chưa kịp đi vào . . . ”
“ Đụng phải xe ? ” Bà Phó khẩn trương nhìn Vy Vy từ đầu đến chân , hỏi , “ Cháu có việc gì không , có cảm thấy chỗ nào không thoải mái hay không , có cần đến chỗ Hà Trì kiểm tra một chút không ? ”
Mạnh Như Nhã và Ngô Tú Liên nhìn nhau , bà Phó đang làm gì vậy ?