Chương 553 : Ngọt như thế có ổn không ?
Hàng mi dài giấu đi ánh nhìn ảm đạm trong đáy mắt của Vy Vy , “ Tại sao ? Vì cô ấy họ Cố à ? ”
Phó Hàn Tranh ôm chặt lấy cô , cúi đầu hôn lên trán cô , “ Vì anh thích em , chỉ thích em thôi . ”
Vy Vy ôm lấy cổ anh , tựa đầu lên vai anh , nhìn ra ngoài cửa sổ sau lưng anh .
Câu hỏi từng hiện ra trong đầu cô vô số lần lại xuất hiện .
Phó Hàn Tranh , nếu em là Cố Vy Vy thì anh còn thích em như thế này không ?
Bất kể em là ai , anh cũng sẽ thích em như thế chứ ?
Phó Hàn Tranh để văn kiện xuống , kéo tay cô đang ôm cổ anh xuống , “ Sao thế ? ”
Vy Vy hơi ngửa đầu , đôi môi anh đào khẽ hôn lên cặp môi mỏng của anh , “ Mai em đi rồi mà anh còn làm việc à ? ”
“ Còn một ít việc thôi . ”
Phó Hàn Tranh bật cười , lại cầm văn kiện lên , chuẩn bị nhanh chóng kết thúc công việc .
Vy Vy xoay mặt anh sang để nhìn cô , “ Công việc quan trọng hay em quan trọng ? ”
Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ để văn kiện xuống , bế cô lên , rời khỏi phòng làm việc , “ Tất nhiên là em quan trọng rồi . ”
Chỉ có điều , lần chủ động hiếm hoi như thế này luôn đổi lấy hậu quả tương đối nghiêm trọng . Mới về phòng chưa được hai tiếng , cô đã ước gì có thể đạp anh về phòng làm việc rồi .
Nửa đêm , Phó Hàn Tranh đưa Vy Vy đi tắm , bản thân anh thì chạy tới phòng làm việc để làm nốt công việc còn lại .
Vừa làm xong thì Lôi Mông gọi điện thoại tới .
“ Nhà họ Cố hình như không quan tâm tới việc điều tra của gia tộc Dolan . ”
Phó Hàn Tranh trầm mặc một lát , “ Không có điểm khác thường nào ? ”
“ Không có . Nếu như không phải bọn họ đã hủy diệt mọi chứng cứ thì có lẽ việc Cố Vy Vy chết thực sự không liên quan tới bọn họ . ” Lôi Mông nói .
Thần sắc của Phó Hàn Tranh có phần ngưng trọng
, anh trầm mặc một lúc lâu .
Theo những gì Nguyên Sóc đã nói với Vy Vy thì chuyện này không thể không liên quan tới nhà họ Cố được , “ Có điều tra nhà họ Lăng không ? ”
Người vừa chết liền bị lấy tim để cấy ghép cho Lăng Nghiên , có lẽ có mờ ám gì trong chuyện này .
“ Bọn họ bắt đầu điều tra rồi nên chúng tôi không tiện nhúng tay . ” Lôi Mông nói .
Phó Hàn Tranh , “ Chỉ cần để ý tiến triển là được . ”
“ Đúng rồi , còn có một việc . . . ”
Lôi Mông gọi Phó Hàn Tranh đang chuẩn bị cúp điện thoại lại , buồn cười nói , “ Hôm nay , cậu hai , cậu ba và bác sĩ Hà lén gặp nhau . ”
Phó Hàn Tranh nhíu mày , “ Ừm . ”
Bọn họ lén lén lút lút gặp mặt thì trong mười lần có tới chín lần liên quan tới anh .
Hừ , gần đây đúng là rảnh rỗi quá mà .
Anh cúp máy trở về phòng ngủ , Vy Vy đã co tròn ngủ say trên giường .
Anh theo thói quen mà ôm cô vào lòng , cúi đầu nhìn khuôn mặt ngủ say của cô gái , bất đắc dĩ thở dài , “ Vy Vy à , rốt cuộc thì em đang nghi ngờ điều gì hả ? ”
Từ đầu tới cuối , người anh thích chỉ có cô , vậy mà cô lại như không xác định anh có thực sự thích cô hay không .
Mặc cho anh đã nói chỉ yêu cô vô số lần . Mặc cho hai người đều đã chuẩn bị kết hôn . Cô vẫn luôn đang nghi ngờ về tình cảm của anh đối với cô , cho là nó chưa đủ sâu sắc kiên định .
Sáng sớm , đồng hồ báo thức vang lên hai lần , Vy Vy mới miễn cưỡng xoay người , dang tay ôm lấy thắt lưng của Phó Hàn Tranh , rúc vào lòng anh , “ Mấy giờ rồi ? ”
“ Em còn không dậy là không bắt kịp máy bay đâu . ” Phó Hàn Tranh nhắc nhở .
Vy Vy khổ não thở dài , bò dậy rửa mặt thay quần áo , qua quýt ăn sáng xong , lên xe anh , để anh đưa cô tới sân bay . Kiều Lâm nhận được điện thoại liền đi thẳng ra bãi đỗ xe đón cô .
Mới vừa cầm lấy hành lý , đi được vài bước thì chợt nghe thấy nghệ sĩ nhà anh ta kêu lên .
“ Chú Phó ! ”
Anh ta quay đầu lại nhìn , thấy nghệ sĩ nhà anh ta đột nhiên đi giật lùi , giơ tay lên tạo thành hình trái tim .
Mới sáng sớm mà ngọt như thế có ổn không ?