Chương 611 : Còn có . . . Em yêu anh
Sau khi gặp Nguyên Sóc xong , Vy Vy vừa trở lại khách sạn thì điện thoại của Phó Hàn Tranh đã đúng giờ gọi tới .
Vy Vy nhìn dãy số được báo trên điện thoại , do dự vài giây mới nhận điện thoại .
" Alo . "
" Xong việc rồi ? " Phó Hàn Tranh hỏi .
Vy Vy ngẩn người đáp , “ Ừm , vừa trở về "
“ Bà nội và mọi người sai người tặng cho em một ít thức ăn , ngày mai sẽ có người đưa qua " , Phó Hàn Tranh dặn dò .
“ Vâng ạ " , Vy Vy đáp .
Phó Hàn Tranh trầm mặc một hồi nói , “ Thời gian không còn sớm , nghỉ ngơi sớm một chút . "
“ Anh cũng vậy , chúc ngủ ngon " , Vy Vy nói .
Phó Hàn Tranh , “ Chúc ngủ ngon . "
“ Chờ đã "
Trước khi đối phương tắt điện thoại , Vy Vy gọi lại .
Phó Hàn Tranh , “ Còn có chuyện gì sao ? "
Vy Vy mím môi , trầm ngâm vài giây , thấp giọng nói , “ Còn có . . . Em yêu anh . ”
Giọng nói của Phó Hàn Tranh dường như nhẹ nhàng thêm vài phần , " Anh biết , nghỉ ngơi sớm một chút . "
Lúc này hai người mới kết thúc cuộc trò chuyện .
Vy Vy cầm điện thoại di động ngồi xuống sô pha , nhưng cảm xúc lên xuống khó tả .
Cô cho rằng , ngày hôm nay anh đi gặp Nguyên Sóc hỏi chuyện như vậy , khi gọi điện thoại qua đây khẳng định cũng phải hỏi cô chút gì đó . Lại không ngờ rằng anh chẳng hỏi cô dù chỉ một câu .
Biệt thự Thiên Thủy tại thủ đô .
Phó Thời Khâm vẫn đang ngồi trong phòng làm việc xử lý công việc với Phó Hàn Tranh , anh ta len lén liếc nhìn người anh ruột vừa cúp điện thoại .
“ Từ lúc gặp nhau đến giờ anh vẫn cứ xị mặt , anh cãi nhau với chị dâu à ? "
“ Không . "
Phó Hàn Tranh vùi đầu vào làm việc . Chỉ có điều là sau khi biết được mọi chuyện từ Nguyên Sóc , đầu óc anh vẫn luôn rối tung lên .
Phó Thời Khâm lộ vẻ không tin , “ Không có ? Vừa rồi anh gọi điện cho chị dâu mà chẳng có vẻ vui như mở cờ trong bụng như mọi lần . "
" Anh chỉ đi có một buổi tối mà em xử lý công việc tệ thành cái dạng này , anh vui được sao ?
"
Mặt Phó Hàn Tranh lạnh tanh , đổ lỗi cho Phó Thời Khâm đã làm việc bất lực nên khiến tâm tình của anh bị ảnh hưởng .
Được rồi , em lại sai rồi .
“ Đúng rồi , gần đây anh bảo Lôi Mông điều tra chị dâu , cha đang hỏi em đấy . "
“ Không có gì " , Phó Hàn Tranh lạnh giọng nói .
Phó Thời Khâm nhìn sang anh ruột nhà mình , “ Không có gì ? Không có gì mà anh không muốn chúng em biết ? "
Phó Hàn Tranh lạnh lùng nhìn lướt qua người em trai đang tò mò , “ Em tò mò lắm à ? "
Phó Thời Khâm rụt cổ một cái dưới ánh mắt cực kỳ áp bách của anh ruột nhà mình , yếu ớt nói .
" . . . Là cha tò mò . "
Phó Hàn Tranh rũ mắt tiếp tục làm việc , không có ý định để ý đến anh ta .
Nhưng mà , Phó Thời Khâm lại bị tò mò khiến cho bứt rứt không yên , dò hỏi , “ Chẳng lẽ lại . . . Lại có tên mặt trắng nào đó dụ dỗ chị dâu của em sao ? "
Nghĩ tới nghĩ lưu , nguyên nhân khiến anh trai anh ta muốn điều tra chị dâu mà không nói cho họ biết chỉ có thể là có người khác đội nón xanh cho anh .
Phó Hàn Tranh lạnh lùng giương mắt nhìn anh ta vài giây , “ Nếu không , em đi giám thị công trình đường hầm dưới đáy biển ? "
Phó Thời Khâm cho rằng bản thân mình nói đúng rồi nên anh của anh ta mới thẹn quá thành giận , vì vậy bắt đầu bày mưu tính kế .
“ Anh à , loại chuyện đối phó với mấy tên mặt trắng kia . . . "
Phó Hàn Tranh , “ Ngày mai đi . "
“ Anh , anh hãy nghe em nói hết , anh . . . "
Phó Thời Khâm không ngờ tới anh mình trở mặt nhanh như vậy , anh ta không muốn đi giám thị công trình đường hầm dưới đáy biển , nơi ấy không có gì ngon để ăn , anh ta không muốn đi .
Nhưng mà , anh trai của anh ta không quan tâm tới lời kháng nghị của anh ta .
Phó Thời Khâm làm xong công việc trong tay , mang theo vẻ mặt đau khổ rời khỏi .
Phó Hàn Tranh bấm điện thoại của Lôi Mông , giao phó , “ Không cần điều tra cô ấy nữa . ”
Mặc dù Lôi Mông có chút kinh ngạc nhưng cũng không hỏi nhiều , “ Vâng ạ . ”
“ Trừ tôi ra , không cần tiết lộ cho bất kỳ người nhà họ Phó nào ” , Phó Hàn Tranh cố ý dặn dò .
Nếu như cha đã hỏi tới thì việc điều tra tiếp sẽ khiến cho mọi người trong nhà chú ý .
Nếu Nguyên Sóc đã nói cô sẽ tự mình nói cho anh biết thì anh sẽ chờ tới khi cô sẵn sàng nói cho anh nghe .