Chương 672 : Giả vờ đáng thương thì ai mà không biết
Kiều Lâm vừa kéo tay cô ra vừa tức giận quát , “ Bây giờ còn giả vờ đáng thương , lúc chiếm đoạt tài sản của nhà họ Mộ rồi đuổi cô ấy ra khỏi nhà , lúc cô ấy bưng mâm rửa bát cho người khác thì ai thương xót cho cô ấy ? "
“ Bây giờ cô ấy cũng chỉ là lấy lại những thứ vốn thuộc về mình , bà mềm không được liền muốn giết người diệt khẩu à ? "
“ Tôi . . . Tôi không có . . . "
Bà cụ Lê và Lê Tương Tương bị tình hình trước mắt dọa sợ .
Bà ta chỉ kéo cô một cái , sao lại đụng vào cái bàn , lại còn chảy nhiều máu như vậy ?
“ Tôi nói cho các người biết , các người còn tới đây làm phiền cô ấy thì đừng trách tôi không khách khí "
Kiều Lâm tức giận nói xong thì cũng đi ra cửa .
Nhân viên của đài truyền hình lúc đầu còn cảm thấy cụ bà này đáng thương , nhưng lúc thấy bà ta đẩy Mộ Vy Vy va vào bàn thì sắc mặt tốt cũng mất ngay .
Lúc này có nhân viên đuổi người ra ngoài , “ Mộ Vy Vy cũng không có mắc nợ mấy người , còn có chút lương tâm thì trả tài sản cho người ta đi . "
Bà cụ Lê vốn định ép dạ cầu toàn , nếu Mộ Vy Vy còn không chịu đồng ý thì liền quỳ xuống cầu xin cô .
Người xung quanh nhìn thấy một bà lão như bà ta mà phải quỳ xuống cầu xin người khác thì nhất định sẽ nói giúp .
Nhưng lại không nghĩ tới là bà ta chỉ mới nói có mấy câu thì không hiểu sao Mộ Vy Vy lại bị thương , bọn họ còn bị đuổi ra khỏi đài truyền hình .
Vy Vy vừa ngồi lên xe liền buông cánh tay đang che đầu ra .
“ Tiểu Từ , đưa khăn ướt cho tôi . "
“ Vy Vy , vết thương của cô . . . "
Trợ lý nhìn thấy máu trên tay của cô , lại nhìn lên đầu của cô .
“ Là giả "
Vy Vy dùng khăn ướt lau máu giả . Cô đã biết trước là mấy ngày này bà cụ Lê sẽ đến tìm cô giở trò , bà ta đã già như vậy , chắc chắn sẽ quỳ xuống cầu xin cô tha thứ nếu cô không chịu đồng ý , như vậy thì có một số người sẽ nghĩ cô
là kẻ bất hiếu , máu lạnh .
Chỉ là giả vờ đáng thương thì ai mà không biết ?
Cô đã sớm giấu một cái túi máu trên người , vừa rồi cố ý ngã xuống , bấm vỡ túi máu rồi che ở trên đầu .
Như vậy thì cô không còn là kẻ máu lạnh bất hiếu nữa mà sẽ thành bọn cầu xin cô không được nên mới ra tay hại cô .
Sau này , người nhà họ Lê có tới đây làm trò này thì bất kể là fan hâm mộ hay là người qua đường cũng sẽ không đồng tình bọn họ .
“ Hả ? "
Trợ lý Tiểu Từ lại gần nhìn đầu cô , xác định không có vết thương nào thì mới thở phào nhẹ nhõm , “ Làm tôi sợ muốn chết , còn tưởng là cô bị đập đầu thật . "
“ Lát nữa tìm một cái mũ và băng gạc quấn lên đầu của tôi " , Vy Vy cười nói .
Bây giờ thì cô chỉ cần giả vờ là một cô gái yếu ớt , nếu nhà họ Lê còn muốn làm chơi trò gì thì cũng sẽ không có ai đứng về phía họ .
Để cho bà cụ Lê tới chỗ cô dùng khổ nhục kế thì ngay cả cửa sổ cũng không có .
Trên đường đi , Lôi Ninh đi mua băng gạc cho cô , mấy người ở trên xe quấn mấy vòng lên đầu của cô , sau đó đội một cái mũ lên .
Một ngày làm việc kết thúc , trên mạng cũng đã mắng chửi nhà họ Lê tới mức không mở mắt ra được .
Kiều Lâm vừa lái xe vừa nói , “ Có chuyện xảy ra hôm nay thì người nhà họ Lê muốn tới tìm em thì cũng chỉ là muốn tìm đường chết . "
Vy Vy suy nghĩ một chút , nói , “ Để luật sư nói với Lê gia Thành , chỉ cần có bằng chứng để bắt được kẻ đã gây ra vụ tai nạn năm đó thì em có thể không lấy lại công ty . "
Kiều Lâm ngạc nhiên , “ Không thu hồi ? Một kẻ lòng lang dạ sói như vậy mà em còn để lại công ty cho ông ta ? "
Vy Vy vừa gỡ băng gạc trên đầu của cô ra để tránh việc Phó Hàn Tranh hiểu lầm là cô bị thương , vừa nói với Kiều Lâm .
“ Ném một khúc xương ra để cho bọn họ chó cắn chó "
Với tính cách của Lê Gia Thành , chỉ cần là việc có lợi cho bản thân thì ông ta nhất định sẽ bàn đứng Chu Mỹ Cầm .
Chu Mỹ Cầm bị bán đứng nhất định sẽ cắn ngược lại một cái .
Cuối cùng thì cả hai người đều không thể chạy thoát .