Chương 761 : Tôi muốn ăn cơm , không ăn thức ăn cho chó
Nghe thấy anh đồng ý , Vy Vy ngẩng đầu hôn lên môi anh , “ Bác gái nói vậy cũng là có ý tốt , nhưng ưm không ngại trải qua sinh nhật với một mình anh . "
Phó Hàn Tranh bật cười , “ Ừ , như vậy cũng tốt . "
“ Vậy anh đi làm đi , em đi dỗ Tiểu Nguyên Bảo ngủ . "
Vy Vy tiếc nuối đẩy tay anh ra , rời khỏi phòng làm việc .
Phó Hàn Tranh vội vàng xử lý công việc , cô liền đưa Tiểu Nguyên Bảo đi rửa mặt đánh răng , đọc chuyện cổ tích cho cậu bé , dỗ cậu bé ngủ rồi bế đến phòng Phó Thời Dịch .
“ Chị dâu , chị thế này chẳng phúc hậu chút nào . "
Phó Thời Dịch vừa thấy nhóc con được đưa đến phòng mình thì nhíu mày kháng nghị , “ Tại sao không đưa cho Phó Thời Khâm chứ ? Em đâu có biết chăm sóc trẻ Con . "
Vy Vy đặt Tiểu Nguyên Bảo xuống , nhét con gấu bông vào lòng cậu bé , mới cẩn thận đắp chăn lên , “ Mỗi cậu trong một ngày , công bằng không ? "
“ Em . . . "
Phó Thời Dịch hạ giọng nói , “ Anh em cũng nên thích ứng với cuộc sống có con đi là vừa , tương lai hai người có con của mình cũng định ném cho bọn em trông sao ? "
Còn tưởng rằng anh trai anh ta đồng ý cho Tiểu Nguyên Bảo ở bên này chính là đổi tính , kết quả , chẳng thấy có biến hóa gì .
“ Cậu có ý kiến thì nói với anh trai cậu đi . "
Vy Vy nói xong , rời khỏi phòng anh ta .
Cũng may , cả buổi tối Tiểu Nguyên Bảo đều ngủ rất sâu , mãi cho đến khi Phó Hàn Tranh đều dậy đi làm cậu bé mới tỉnh lại .
Vy Vy cho cậu bé ăn sáng , mang người làm cùng đưa cậu bé đi nhà trẻ , sau khi xe dừng lại thì để người làm đưa cậu bé đến chỗ cô giáo .
Cô thì trở về nhà , hiếm khi xuống bếp làm mấy món ăn , nướng chút bánh quy , mang tới công ty trước khi Phó Hàn Tranh đến giờ nghỉ trưa .
Khi cô đến , Phó Hàn Tranh còn đang mở họp ở
phòng họp nên cô trực tiếp xách đồ đi vào văn phòng của anh để chờ anh .
Từ Khiêm bưng trà tiến vào , “ Ông chủ còn khoảng mười phút nữa sẽ xong . "
“ Ừm "
Vy Vy gật đầu , đưa túi giấy đựng bánh quy cho anh ta , " Anh cầm đi chia cho mọi người ăn đi . ”
“ Cảm ơn cô . "
Từ khiêm nhận lấy túi , ra cửa , không đến vài phút đã bị cướp sạch .
Cuộc họp kết thúc , đoàn người Phó Thời Khâm đi ra , anh ta ngửi được mùi thơm ngọt ngào thoang thoảng , hít hít mũi nói .
“ Mấy người đang ăn cái gì ngon đấy ? "
Một nhân viên vui vẻ nói , “ Bà chủ mang bánh quy rất ngon đến cho mọi người , chúng tôi vừa mới ăn xong . "
Phó Thời Khâm tìm túi giấy đựng bánh quy , vậy mà đến mẩu vụn cũng không còn .
“ Mấy người giỏi đấy , một mẩu cũng không thừa lại . "
“ Quá ngon , làm sao còn có thể thừa chứ ? " , Một nhân viên khác nói .
Hơn nữa , bà chủ đích thân làm , có ăn một miếng cũng không dễ dàng gì .
Phó Thời Khâm không tìm được gì ở khu làm việc , trực tiếp chạy tới văn phòng Phó Hàn Tranh tìm Vy Vy đòi bánh .
“ Chị dâu , tại sao không có phần bánh quy của em ? "
Vừa vào cửa , lại nhìn thấy một bàn xếp đầy đồ ăn ngon miệng tinh xảo . “ Ở nhà còn đấy , cậu trở về rồi ăn . ”
Vy Vy nói xong , xới cơm đưa cho Phó Hàn Tranh .
Phó Thời Khâm nhìn thấy có cơm ăn , cũng không tiếp tục đòi bánh quy nữa , không khách khí ngồi xuống , chuẩn bị ăn ké cơm .
Phó Hàn Tranh thờ ơ liếc mắt nhìn anh ta một cái , “ Em còn ở đây nhìn cái gì ? Không phải thư ký đã đặt cơm cho em rồi sao ? "
“ Có nhiều đồ ăn ngon như vậy , anh còn bắt em đi ăn cơm hộp ? " , Phó Thời Khâm bất mãn .
“ Mấy thứ này không phải của em" , Phó Hàn Tranh nói .
Phó Thời Khâm tội nghiệp nhìn sườn xào chua ngọt , nước miếng tràn lan lại không được ăn .
Anh trai và chị dâu ở trước mặt anh ta , em gắp thức ăn cho anh , anh gắp thức ăn cho em , cơm không cho anh ta ăn , nhưng lại rải thức ăn cho chó đầy mặt anh ta .
Làm anh ta tức giận đến nỗi hóa bị phân thành động lực ăn , phẫn nộ ăn hai phần cơm hộp .