Chương 788 : Tôi không cần ăn thức ăn cho chó trộn cơm , cảm ơn
" Bởi vì anh ta ? "
Tần Mạn nhìn thoáng qua người đàn ông đang ngồi đó ôm bạn gái nhỏ của mình .
“ Là đúng lúc có cơ hội đến đại sứ quán Sri Lanka làm việc , đây là cơ hội rèn luyện rất tốt , chị tranh vỡ đầu mới được đấy . "
“ Thật sự không phải vì anh em ? "
Phó Thời Khâm không quá tin tưởng .
“ Anh ta không có lực ảnh hưởng lớn như vậy " , Tần Mạn nói thẳng .
Cô ta có con đường mình muốn đi , muốn tiếp tục ở trong chốn quan trường lâu dài , nếu có ánh mắt thiên cận , dây dưa chuyện nam nữ tính tình ái ái như phụ nữ bình thường sẽ không thể tiến xa được .
Phó Thời Khâm đỡ trán , anh anh ta không có mị lực như vậy sao ?
Được rồi , có lẽ người phụ nữ trong giới quan trường có ánh mắt khác người bình thường .
Tầm Mạn nói xong , nhìn chằm chằm Phó Thời Khâm , “ Phó tiểu nhị , cho nên tối hôm qua em cho rằng chị trở về đào góc tường , cho nên một báo cho cô gái nhỏ , châm ngòi thổi gió sao ? "
Hai anh em sinh đôi chỉ sợ thiên hạ không loạn của nhà họ Phó này có tính tình gì cô ta đã quá hiểu .
“ Em . . . Mới không có đâu . "
Phó Thời Khâm có chút chột dạ . Anh ta chỉ báo cáo với chị dâu chút tình huống , không coi là châm ngòi thổi gió nhỉ ?
“ Em không có mới là lạ , chẳng lẽ chị không nhìn thấu trái tim xấu xa của em sao ? " , Tần Mạn hầm hừ .
Cô ta từng công tác với các đại sứ của các nước nên cô ta có thể nhìn người được .
“ Cái đó . . . Chúng ta ăn cơm đi , cơm chị dâu mang tới sắp nguội rồi . "
Phó Thời Khâm vừa nói vừa chỉ cơm trưa trên bàn , nhanh chóng đứng dậy đi lấy .
Phó Hàn Tranh nhìn Tần Mạn , “ Chúng tôi muốn ăn cơm , lát nữa còn muốn đến sân bay , không tiễn "
Nhưng mà , Tần Mạn cũng không có ý định rời đi , ngược lại mặt dày nói , “ Tôi cũng chưa ăn cơm . "
“
Không có phần của cô " , Phó Hàn Tranh .
Tần Mạn nhìn về phía Phó Thời Khâm , “ Chị ăn phần của em . ”
“ Chị ăn , thế em ăn cái gì ? "
Phó Thời Khâm bất mãn , bận bịu cả sáng chỉ chờ chị dâu mang cơm đến , thế nhưng còn bị người cướp mất .
“ Em ăn ít một chút , giảm béo "
Tần Mạn nói xong , đứng dậy trực tiếp cầm lấy hộp cơm cùng đũa của anh ta , “ Nhìn Phó lão tam đi rồi lại nhìn chính em , bây giờ béo thành cái dạng gì , có chút tự giác nào không ? "
Phó Thời Khâm , “ Em cũng không ăn cơm nhà chị . "
Anh ta chỉ béo hơn Phó Thời Dịch một chút , một chút mà thôi .
Tần Mạn không chút khách khí cướp cơm trưa của Phó Thời Khâm , ngồi xuống , trực tiếp mở ra ăn .
Phó Hàn Tranh không để ý , vẫn cùng Vy Vy ăn cơm như ngày thường , nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô thì nhỏ giọng hỏi , “ Còn không nghỉ ngơi tốt sao ? "
Sáng sớm thấy cô ngủ ngon như vậy , anh cũng không đánh thức cô liền đi trước .
Vy Vy liếc xéo anh một cái , “ Ăn cơm của anh đi . "
Tần Mạn vừa thấy hai người liếc mắt đưa tình , kháng nghị nói , “ Ăn cơm thì ăn cơm , tôi không cần ăn thức ăn cho chó trộn cơm đâu , cảm ơn . "
Phó Hàn Tranh , “ Ăn xong thì đi mau đi . "
“ Tôi nói rồi , tôi tới là vì công việc ” , Tần Mạn tỏ vẻ .
“ Cô đã nói xong rồi . "
Phó Hàn Tranh không kiên nhẫn nhíu mày .
Tập đoàn Phó thị là tập đoàn quân sự , cùng với một ít sản nghiệp hải ngoại , cũng không tránh khỏi tham gia tổ chức kinh tế của Trung Quốc và nước đồng minh .
Hôm nay Tần Mạn tới đây là tìm bọn họ bàn bạc đầu tư hạng mục của Trung Quốc ở nước ngoài .
“ Ai nói tôi chỉ tìm mỗi anh để nói công việc ? "
Tần Mạn nói xong , nhìn sang Vy Vy bên cạnh anh , “ Còn có một chuyện tôi tìm Mộ Vy Vy . "
Vy Vy ngạc nhiên , " Tìm tôi ? "
Còn tưởng là tình địch , kết quả đối phương không hề có hứng thú với Phó Hàn Tranh .
Nhưng mà vì công việc mà tìm cô , cô không cảm thấy cô có chuyện gì có thể liên quan đến bộ ngoại giao , cô ta tìm cô làm gì ?