Chương 790 : Ngoại trừ đàn ông , không có thứ gì khác muốn theo đuổi sao ?
Mạnh Như Nhã không hiểu tại sao Tần Mạn có thể buông tha người đàn ông ưu tú như Phó Hàn Tranh .
Nếu bỏ lỡ Phó Hàn Tranh thì có tìm khắp Trung Quốc cũng không lấy đâu ra người thứ hai nữa .
“ Nhưng mà , rõ ràng chị còn xuất sắc hơn cả Mộ Vy Vy kia . "
“ Mộ Vy Vy cũng không kém mà " , Tần Mạn tán thưởng .
Ban đầu cô ta nghe từ miệng Mạnh Như Nhã , chỉ cảm thấy đó là một cái bình hoa không có tác dụng , không học thức không tu dưỡng , chỉ biết làm nũng bán manh với Phó Hàn Tranh .
Bởi vì nghe người ta nhắc tới diễn đàn thanh niên thế giới muốn mời cô tham gia , tối hôm qua cô ta cố ý tìm hiểu một ít tin tức về Mộ Vy Vy và bộ phim điện ảnh “ Nửa Mê Nửa Tỉnh " cô quay năm nay , nhìn ra được đây là một cô gái rất có tài .
Hơn nữa , sau khi gặp được cô hôm nay , cô ta thấy tính cách và cách ăn nói cũng rất lễ phép , căn bản không giống dáng vẻ mà Mạnh Như Nhã nói .
Chỉ tiếc , tiện nghi cho Phó Hàn Tranh , nếu không cô ta thật sự muốn cô làm cháu dâu .
“ Chị họ , tại sao chị không có tham vọng giống những người khác vậy ? " , Mạnh Như Nhã có chút buồn bực .
Tần Mạn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Mạnh Như Nhã ngồi ở ghế lái phụ , “ Như Nhã , em cũng suy nghĩ tử tế đi , ngoại trừ đàn ông ra em không có cái gì khác muốn theo đuổi sao ? "
Phó Hàn Tranh ở trước mặt bọn họ thì mặt lạnh như bằng , ở gần bạn gái anh thì đáy mắt vui mừng như nở hoa , ánh mắt nhìn cô gái nhỏ dịu dàng đến nỗi cô ta khó có thể tin đấy là Phó Hàn Tranh cô ta quen biết .
Nhưng mà , điều này cũng chứng tỏ anh thật sự thích cô gái nhỏ kia .
“ Chị họ . . "
Mạnh Như Nhã khó có thể tin Tần Mạn lại nói mình như vậy .
“ Được rồi , chị còn có một cuộc họp ,
đưa em đến phía trước , tự em về đi . "
Tần Mạn nói xong , tìm lề đường dừng xe lại .
Chuyện Mạnh Như Nhã chờ mong không xảy ra , cô ta nổi giận đùng đùng xách túi xuống xe , Tần Mạn sống ở Sri Lanka mấy năm nên ngu rồi sao ?
Cô ta đã nói với Tần Mạn nhiều như vậy , vậy mà chị ta còn thờ ơ .
Tần Mạn lái xe rời đi , nửa đường điện thoại vang lên , cô ta liếc mắt nhìn tên gọi đến trên điện thoại rồi đeo tai nghe lên , nhấc máy .
“ Tiểu Luật , chuyện gì ? "
“ Cô , cô . . . Đi tập đoàn Phó thị sao ? " , Tần Luật dò hỏi .
" Đi rồi . " Tần Mạn biết anh ta muốn hỏi cái gì , dứt khoát nói thẳng , “ Còn gặp được Mộ Vy Vy , người trước kia viết thư tình cho cháu . "
" . . . "
Tần Luật nghe xong thì trầm mặc .
Tần Mạn đáng tiếc thở dài , quở trách , “ Cháu nói xem , người ta đã viết cho cháu nhiều thư tình như vậy , sao cháu còn có thể để con vịt sắp nấu chín bay vào trong tay Phó Hàn Tranh hả ? "
" . . . À ? "
Tần Luật bị cô ta nói đến ngơ ngác , nhỏ giọng nói thầm , “ Không phải cô . . . Muốn đi tìm Phó Hàn Tranh sao ? "
“ Hừ , mọi người đều cho rằng cô trở về là muốn đào góc tường nhà người ta sao ? " , Tần Mạn có chút bực bội .
Nếu cô ta thật sự có ý kia với Phó Hàn Tranh thì lúc trước sẽ không xin đến đại sứ quán Sri Lanka công tác .
“ Chẳng lẽ . . . Không phải ? " , Tần Luật nhỏ giọng hỏi .
Tần Mạn mím môi , “ Nhóc con , không phải cháu muốn cô đi đào góc tường tìm Phó Hàn Tranh , Mộ Vy Vy có thể về bên cháu chứ ? "
" . . . "
Tần Luật chột dạ im lặng .
Chính anh ta không đấu lại Phó Hàn Tranh , ngay cả cơ hội tới gần cô cũng không có .
Cho nên , cô của anh ta đã trở lại tìm Phó Hàn Tranh thì anh ta liền có suy nghĩ như vậy .
Tần Mạn thở dài , an ủi anh ta , " Ý nghĩ thì luôn đẹp , đáng tiếc không xảy ra , cô không định đào góc tường , hơn nữa người ta còn chuẩn bị kết hôn , cháu cũng đừng nhớ mãi không quên nữa . "
Phó Hàn Tranh đều chuẩn bị cưới người ta vào cửa , cho dù anh ta có không cam lòng cũng không có cách nào .
Dù sao , anh ta cũng chẳng cướp nổi của người ta .