Chương 811 : Còn có thể hạnh phúc như vậy nữa không ?
Vy Vy im lặng không nói gì , nhìn Phó Hàn Tranh , nghĩ tới việc nếu cuối cùng cô không thể che giấu được nữa thì cô và anh . . . Còn có thể hạnh phúc giống bây giờ nữa không ?
“ Chị dâu , em có một câu hỏi ? "
Phó Thời Khâm gặm táo xong thì tò mò hỏi .
“ Cái gì ? "
Vy Vy nhìn thoáng qua người đang hóng chuyện trước mặt .
“ Chị dâu , chị không phải là mười chín tuổi , chị chỉ có vẻ ngoài trẻ trung cộng thêm khai năm sinh ít đi vài năm đúng không ? " , Phó Thời Khâm hỏi
“ Hả ? "
Vy Vy nhướng mày , tên ngốc này đang tò mò cái gì ?
“ Nếu không thì chị xem xem có ai mười chín tuổi mà làm diễn viên kiêm đạo diễn , bước vào hàng ngũ minh tinh điện ảnh hàng đầu , chị học mấy thứ này từ đâu ra vậy ? " , Phó Thời Khâm lẩm bẩm .
Mặc dù cô nhìn có vẻ là một cô gái xinh đẹp đáng yêu mười chín tuổi , nhưng mà rất nhiều thứ biểu hiện ra ngoài lại vượt qua tuổi này .
“ Chẳng qua tôi chỉ là một thiên tài mà thôi "
Vy Vy liếc mắt nhìn anh ta một cái , “ Không phải chỉ số thông minh của mọi người đều ở cùng một đẳng cấp đâu "
“ Chị dâu , đừng công kích người khác như thế " , Phó Thời Khâm bất mãn .
Anh ta chỉ tò mò một chút thôi , làm gì phải nói chỉ số thông minh của anh ta và cô không cùng một đẳng cấp chứ ?
Phó Hàn Tranh giao phó công việc cho Từ Khiêm xong , đứng dậy đi tới nói , “ Em về được rồi đấy . "
Phó Thời Khâm vừa nghe có thể đi , lập tức đứng dậy , “ Sáng mai có cuộc họp , anh có tới công ty không ? "
Phó Hàn Tranh nhìn thoáng qua Vy Vy đang nằm trên giường bệnh , chuẩn bị từ chối thì Vy Vy lại mở miệng nói trước .
“ Không cần , anh đi công ty đi , em chờ ở bệnh viện buổi chiều anh tan làm qua đây đón em là được . "
Phó Hàn Tranh nghĩ một lúc mới nói với Phó Thời Khâm , “ Ngày mai anh sẽ trực tiếp đến công ty . "
“ Được rồi ,
vậy em đi đây . "
Phó Thời Khâm cầm văn kiện , gọi Từ Khiên rời đi .
Phó Hàn Tranh ngồi xuống mép giường , “ Đầu còn đau không ? "
“ Không đau , chúng ta không thể về luôn sao ? " , Vy Vy bắt đầu thấy không kiên nhẫn rồi .
“ Buổi chiều ngày mai hãy trở về "
Phó Hàn Tranh kiên trì ở lại bệnh viện . Hà Trì nói có vài vết thương lúc này không phản ứng , qua một đoạn thời gian mới xuất hiện triệu chứng , hơn nữa cô lại bị thương ở đầu , cho nên phải quan sát hai mươi bốn giờ mới được xuất viện .
Vy Vy đưa quả táo mình vừa sai Phó Thời Khâm gọt qua , “ Anh ăn đi , vừa rồi em nhờ Phó Thời Khâm gọt , em để dành cho anh . "
Phó Hàn Tranh nhận lấy , quay qua hỏi , “ Có chuyện muốn nói à ? "
Cô lấy lòng anh như vậy , không phải làm sai chuyện thì chính là có việc nhờ anh hỗ trợ .
Vy Vy cười hì hì , “ Là thế này , thứ hai ngày mai tập đoàn Long Thăng có đại hội cổ đông , muốn bầu ra ban giám đốc mới , có lẽ em phải đi một chút . "
Phó Hàn Tranh khẽ gật đầu , “ Có phiền toái sao ? "
“ Bởi vì hai năm nay công ty đều do Lê Gia Thành và Chu Mỹ Cầm quản lý , cho nên nhân viên cấp cao và các cổ đông muốn đá em ra khỏi ban giám đốc . Hơn nữa , mấy năm nay em chỉ học âm nhạc học diễn xuất chứ không học quản lý công ty , cho nên cuộc họp ngày mai em sợ em không trấn áp được bọn họ . "
Vy Vy nói thẳng nỗi băn khoăn của mình .
Cho dù khi ở nhà họ Cố , cô cũng chưa từng hỏi đến chuyện công ty nên thực sự không có kinh nghiệm quản lý công ty .
Nhưng nói cho cùng thì tập đoàn Long Thăng cũng là của nhà họ Mộ , cô không thể chắp tay tặng cho người khác vì chuyện không quản lý tốt được .
Phó Hàn Tranh nghĩ một lát mới nói , “ Em có thể mang thiết bị nghe lén tới đó , anh sẽ giúp em . "
Vy Vy vội vàng gật đầu , “ Vậy ngày mai em cho Tiểu Dương đến tìm anh , nói cho anh tình trạng công ty hiện nay . "