Chương 858 : Nếu chị không gọi một tiếng mẹ thì mẹ em sẽ khóc cho chị xem
Trò chuyện với Phó Hàn Tranh xong , cô mất mát trầm mặc hồi lâu .
Nguyên Sóc cảm giác không khí không đúng , nhìn cô qua kính chiếu hậu , " Xảy ra chuyện gì à ? "
“ Không có gì , bên Hàn Tranh không bay được , tối nay không về kịp " , Vy Vy gượng cười .
Mấy người bên trong xe trầm mặc một lúc , sau đó Kỷ Trình lên tiếng điều chỉnh không khí , “ Không sao , hôm nay để bọn mình cùng nhau chúc mừng cậu , ngày mai chờ chú Phó trở lại , lại bảo anh ấy một mình ăn mừng với cậu sau . "
Không phải buổi trưa gọi điện nói nhất định sẽ trở về sao ?
Bây giờ gọi một cuộc điện thoại liền nói không trở lại , Phó Hàn Tranh không giống người không đáng tin như vậy .
“ Đúng vậy , hôm nay cùng bọn mình liên hoan đi , ngày mai hai người lại ngọt ngào " , Lạc Thiên Thiên cũng mở miệng nói .
Có lẽ vì sợ tâm tình cô không tốt , suốt đường đi Kỷ Trình đều nói đến chuyện lý thú mình gặp được ở trường .
Vy Vy cùng bọn họ nói cười , nhưng tia mất mát trong lòng kia thế nào cũng không biến mất .
Đoàn người tới nhà cũ nhà họ Phó , xe vừa mới dừng lại , bà Phó liền cùng Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch đi ra đón .
Bởi vì Tiểu Nguyên Bảo ở đây một đoạn thời gian , cho nên vừa xuống xe liền ngọt ngào chào bà Phó . “ Bà nội ! "
“ Ôi , Tiểu Nguyên Bảo cũng tới à ? " , Bà Phó cúi người chào nhóc con .
Nguyên Sóc bế con trai lên , cùng mấy người chào hỏi rồi bế cậu bé đi vào trước .
Bà Phó nhìn Vy Vy , thở dài nói , “ Hàn Tranh gọi điện thoại cho cháu rồi đúng không ? Hôm nay nó không trở lại , sớm biết thế thì còn đi ra ngoài làm gì ? "
“ Đúng vậy . "
Phó Thời Khâm phụ họa , ngay sau đó nói , “ Chị dâu , chị
đừng tức giận , ngày mai em sẽ mua ván giặt đồ về cho chị "
Phó Thời Dịch cũng cùng quở trách , “ Bỏ qua ngày nào cũng được , hôm nay thì nhất quyết không thể bỏ qua , anh thật là . . . "
Vy Vy nghe đến dở khóc dở cười , “ Được rồi , cũng không phải anh ấy cố ý không trở lại , máy bay không thể cất cánh cũng không có cách nào khác mà ”
“ Được rồi , chị dâu , chị mau vào xem mẹ em chuẩn bị tiệc sinh nhật cho chị đi " , Phó Thời Dịch nói .
Vy Vy theo mấy người đi vào cửa , trên đường đi đến phòng khách , hai bên đều bày hoa hồng màu phấn , trong phòng treo đủ loại bóng bay màu hồng màu trắng , đến ngay cả tay vịn cầu thang cũng có .
Vốn là biệt thự kiểu Trung tao nhã liền trang trí thành màu hồng phấn của thiếu nữ .
Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch một trái một phải đứng hai bên cô , nhìn trang trí tiệc sinh nhật .
“ Đây là tiệc sinh nhật bố trí tốt nhất trong nhà em từng được thấy , ngoại trừ đại thọ của bà nội thì chưa từng làm đến vậy . "
“ Ai bảo mẹ nằm mơ cũng muốn có một đứa con gái , nằm mơ cũng muốn làm cho nó một tiệc sinh nhật cơ , hôm nay coi như hoàn thành giấc mộng của bà ấy . "
Bà Phó vừa nghe xong thì trừng mắt nhìn hai người một cái , “ Hai đứa là đàn ông con trai , sinh nhật trang trí cái gì , lãng phí . "
“ Vâng vâng vâng , con dâu của mẹ mới là ruột thịt , bọn con đều là nhặt được " , Phó Thời Dịch nhún vai .
Vy Vy nhìn căn phòng được trang trí tỉ mỉ , trong lòng tràn đầy cảm động , “ Bác gái à , cảm ơn bác , để bác mệt như vậy . "
Phó Thời Khâm liếc mắt nhìn cô một cái , lại liếc mắt nhìn mẹ mình một cái , “ Chị dâu này , nếu chị không gọi một tiếng mẹ thì mẹ em sẽ khóc cho chị xem đấy . "
Từ lúc mẹ của anh ta chấp nhận Mộ Vy Vy , ngày nào bà cũng ngóng trông người ta sớm vào cửa , gọi bà một tiếng mẹ .
Vy Vy mím môi nhìn bà Phó , dưới ánh mắt đầy chờ mong của bà Phó , khẽ gọi một tiếng , “ Mẹ . "