Chương 884 : Ôm giấy chứng nhận kết hôn ngủ ( 1 )
Biệt thự Thiên Thủy .
Nguyên Mộng vốn cho rằng Vy Vy nói chân tướng cho Phó Hàn Tranh biết , hai người dù không trở mặt , cũng sẽ chiến tranh lạnh một thời gian . Cho nên , muốn đưa cô rời đi , ra ngoài thả lỏng tâm tình .
Như vậy , cho dù cuối cùng kết quả của đoạn tình cảm này không tốt , cô cũng sẽ không đến nỗi quá đau khổ buồn bã .
Kết quả hai người không hề trở mặt cãi nhau , cũng không chiến tranh lạnh , mà lại lập tức đi đăng ký kết hôn .
Như vậy , cô ta ở lại đây cũng không có việc gì nữa , nên dứt khoát phủi mông bỏ đi .
Vy Vy tiễn cô ta đi rồi , một mình đưa hành lý đã thu dọn ra treo lại vào phòng chứa quần áo .
Buổi trưa một mình ăn cơm xong , bởi vì mấy ngày này ngủ không đủ giấc , thần kinh luôn căng thẳng giờ được thả lỏng nên liền cảm thấy buồn ngủ không chịu nổi .
Cô nằm trên giường chuẩn bị ngủ , vừa nằm xuống lại nghĩ đến việc quan trọng , liền bò dậy lấy giấy chứng nhận kết hôn cầm lên giường ôm vào lòng , mới yên tâm nhắm mắt nghỉ ngơi .
Phó Hàn Tranh kết thúc công việc trở về thì trời đã tối .
Vừa vào nhà nhìn dưới lầu không có ai , liền hỏi giúp việc một câu .
“ Cô chủ đâu ? "
Giúp việc lau tay , từ trong nhà bếp bước ra nói .
“ Đang nghỉ ngơi ở trên lầu , đã ngủ cả buổi chiều rồi . "
Phó Hàn Tranh gật đầu .
“ Bữa tối đã chuẩn bị xong , có cần dọn ra bây giờ không ạ ? " , Giúp việc hỏi .
“ Ừm , tôi đi gọi cô ấy . "
Phó Hàn Tranh nói xong , liền tự mình lên lầu . Vừa vào phòng ngủ chuẩn bị gọi người dậy , lại nhìn thấy cô đang ôm giấy chứng nhận kết hôn ngủ , bất giác cảm thấy buồn cười .
Anh nghiêng người nằm lên cạnh cô , cẩn thận rút tờ giấy chứng nhận kết hôn cô đang ôm . Người vốn dĩ đang ngủ say , lập tức tỉnh dậy .
“ Giấy chứng nhận kết hôn của tôi ! "
Vy Vy mở mắt , nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc , lúng túng đỏ cả mặt .
Anh nhìn thấy cô ôm giấy chứng nhận kết hôn ngủ , chắc chắn sẽ cảm thấy rất buồn cười .
" Anh
. . . về khi nào thế ? "
“ Vừa về " , Phó Hàn Tranh nói nhỏ .
Vy Vy mím nhẹ môi , rõ ràng không phải lần đầu mặt đối mặt như thế này , nhưng trái tim cô lại nhịn không được mà đập thình thành .
" . . . Có việc gì sao ? "
Phó Hàn Tranh cúi đầu hôn lên môi cô , để nụ hôn nóng bỏng qua đi , mới nói .
“ Bữa tối xong rồi , em nên dậy đi . "
Vy Vy đỏ mặt bò dậy , đi rửa mặt rồi mới cùng anh đi xuống lầu .
Phó Thời Khâm sớm đã ngồi vào bàn ăn ăn cơm , nhìn thầy hai người bọn họ lập tức nói .
" Anh , chị dâu , chúc mừng hai người đã đăng ký kết hôn . "
Hôm qua sinh nhật hai mươi tuổi của chị dâu vừa cầu hôn , sáng nay đã kéo người ta đi đăng ký kết hôn , anh trai anh ta gấp gáp như vậy sao ?
Vy Vy cười cười , xuống lầu ngồi vào bàn ăn , bưng canh lên nếm một ngụm liền nhíu mày .
“ Đây là canh gì vậy ? "
“ Anh , cái này là đặc biệt bảo người hầm cho anh "
Phó Thời Khâm múc một bát lớn , đặt trước mặt anh trai nhà anh ta , nhỏ giọng nói , “ Đông trùng hạ thảo , bố thận , uống nhiều một chút . "
Vy Vy sặc một ngụm canh , nhẹ nhàng liếc sắc mặt bình tĩnh của Phó Hàn Tranh .
Anh bị chứng thận hư sao , sao cô lại không phát hiện ra ?
Sao cô lại cảm thấy , trong đầu của cái tên ngu ngốc này lại đang hiểu lầm một vài việc không nên hiểu lầm nhỉ .
Phó Hàn Tranh cũng không thèm liếc một cái , “ Em tự mình bồi bổ đi , anh không cần " .
“ Sao lại không hư nhược , anh xem hôm nay anh mệt mỏi đến vậy “ , Phó Thời Khâm quan tâm nói .
Phó Hàn Tranh lạnh lùng liếc một cái , anh chỉ là đi công tác mấy ngày bị lệch múi giờ nên không nghỉ ngơi tốt , đêm qua vừa trở về lại không nghỉ ngơi nên có chút mệt mỏi mà thôi .
Phó Thời Khâm còn chưa từ bỏ ý định , chỉ vào bát canh nói .
“ Phải uống khi còn nóng , mới có hiệu quả . "
Trừng anh ta làm gì , anh ta lo lắng anh không biết tiết chế còn trẻ đã đục rỗng thân thể , có lòng tốt dặn người ta hầm canh cho anh bồi bổ , anh còn trừng anh ta .