Chương 889 : Chúng con đang nỗ lực
“ Đúng vậy , ai bảo anh trai nhà ta gấp như vậy chứ " , Phó Thời Dịch chế nhạo cười nói .
Nghe nói là đang làm việc , đột nhiên linh quang chợt lóe bỏ công việc xuống chạy đi kết hôn , cũng rất giỏi rồi .
Phó Thắng Anh tuy cảm thấy không kết hôn vào đúng ngày tốt đã định có chút đáng tiếc , nhưng cũng không phản đối dữ dội .
“ Được rồi , kết hôn rồi thì thôi "
Mấy năm trước , anh không gấp gáp kết hôn , bây giờ ngược lại còn gấp hơn bất kỳ ai . Kết hôn rồi cũng tốt , giải quyết xong một cọc tâm sự của bọn họ .
“ Được rồi được rồi , chuẩn bị ăn cơm ”
Bà Phó thu lại giấy chứng nhận kết hôn , đưa cho Vy Vy .
Trên bàn ăn , thỉnh thoảng bà Phó gắp thức ăn vào bát cô .
“ Cảm ơn mẹ ”
Vy Vy liên tục nói cảm ơn . Một tiếng mẹ hai tiếng mẹ , làm cho khuôn mặt bà Phó vui vẻ .
Phó Thắng Anh vẫn luôn bị xem nhẹ ho hai tiếng , Phó Thời Khâm tiện tay đưa một cốc nước sang .
“ Ông Chu , đưa thuốc nhuận họng cho cha tôi . "
Cả bữa ăn ho mấy lần rồi , lúc này không phải vẫn bình thường sao , nói họ là họ luôn .
Phó Thời Dịch gặm xong miếng sườn , nhìn Vy Vy nhắc nhở .
“ Chị dâu , mẹ chị cũng gọi rồi , bà nội cũng gọi rồi , gọi tiếp một tiếng cha đi , tối nay cho chúng ta đã ho đến viêm họng luôn rồi đó . "
Bà Phó không còn gì để nói nhìn chồng mình , trách móc .
“ Không có miệng sao , muốn nghe con gọi một tiếng cha mà không biết mở miệng nói sao , cứ ho ho ho , ai biết ông có ý gì ? "
Phó Thời Khâm cười vỗ bàn , hóa ra ho lâu như vậy là vì chuyện này , cũng đủ rồi đấy .
“ Cha , cha cũng đủ rồi đấy , mở miệng nói thẳng ra mà khó đến vậy sao ? "
Vy Vy nhịn cười , gắp cho Phó Thắng Anh một miếng nấm hương .
“ Cha , cha dùng bữa đi ạ "
“ Ừ ! “
Phó Thắng Anh hài lòng gật đầu , gắp lên ăn luôn .
Phó Thời Khâm nhìn cha
mình , “ Không phải cha không ăn nấm hương sao ? "
Từ lúc anh ta có ký ức đến nay , anh ta nhớ là cha mình rất ghét nấm hương , ăn một miếng giống như sẽ độc chết ông ấy vậy .
“ Ai nói cho không ăn chứ ? "
Phó Thắng Anh vừa nói , vừa gắp một miếng nấm hương bỏ vào miệng .
Phó Thời Dịch rất hiếu thuận đổi đĩa nấm hương xào với rau xanh đến trước mặt cha bọn họ , " Ồ , vậy cha ăn nhiều một chút . "
Vy Vy tiện tay múc cho bà cụ Phó , bà Phó và Phó Thắng Anh mỗi người một bát canh , bản thân ăn xong rồi vẫn ngồi nhìn Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch bày trò cười .
Cuộc sống gia đình vui vẻ huyên náo như thế này thật tốt , chỉ là hạnh phúc ấm áp này còn có thể kéo dài đến ngày nào , cô không thể đoán được .
Phó Hàn Tranh cũng đặt đũa xuống , tiện tay nắm lấy tay cô ở dưới bàn .
Phó Thời Khâm ngồi đối diện bọn họ , nhìn thấy vậy liền bĩu môi , lại diễn trò ân ái .
Bà Phó nhìn đôi vợ chồng son ngọt ngào , bèn nhắc nhở .
“ Đừng trách mẹ thúc giục hai đứa , nhưng giấy chứng nhận kết hôn cũng đã làm xong , hai tuần nữa tổ chức hôn lễ xong , thì việc sinh con cũng phải lên kế hoạch đi . "
Bà cụ Phó nghe thấy vậy , cũng theo đó khuyên thêm .
“ Việc này phải chú ý , bà già thế này rồi cũng chẳng đợi được mấy năm nữa . "
“ Bà nội , bà nhất định sống lâu trăm tuổi " , Vy Vy cười nói .
Nhưng Phó Hàn Tranh lại bình tĩnh nói một câu , “ Chúng con đang nỗ lực ” .
Phó Thời Dịch cười đến mức bả vai run run , vội vàng gắp một miếng hải sâm xào hành đặt vào bát anh trai anh ta .
“ Hải sâm bổ thận , cố lên . "
Phó Thời Khâm cũng theo đó gắp một miếng mang đến , cổ vũ nói .
“ Cố lên ! ”
Vy Vy vô trán cảm thấy không còn lời nào để nói , tại sao đề tài lại lệch lạc nữa chứ .
Bà Phó cười , cực kỳ hài lòng thái độ của anh .
Dù sao thì trước đây anh phản đối việc sinh con như vậy , bây giờ lại đổi tính , nói không chừng trong năm nay trong nhà có thể sẽ có tin vui rồi .