Chương 907 : Anh , có phải anh có việc giấu giếm chúng em không ?
Ba người tụ cùng một chỗ uống rượu , kết quả sáng ngày thứ hai , Phó Thời Khâm cùng Hà Trì đều đi làm muộn .
Từ Khiếm thấy cuối cùng anh ta cũng đến , báo cho anh ta một tin , “ Cậu hai , ông chủ nói cậu đưa báo cáo cho ông chủ , còn nữa . . . Cậu đi muộn , phải trừ lương . "
“ Tôi . . . "
Phó Thời Khâm tức giận đến nghiến răng .
Từ Khiêm vô tội nói , " Ý của ông chủ . "
Phó Thời Khâm nghiến răng nghiến lợi lấy báo cáo ra , kiểm tra một lần rồi đi gõ cửa phòng làm việc của anh trai mình .
“ Chính anh tới trễ em có nói gì đâu , em vừa đến muộn liền trừ lương của em , ngày hôm qua em dọn nhà bạn rộn như vậy . . . "
Anh ta chỉ đến muộn một lần liền trừ lương của anh ta , anh vì chuyện yêu đương mà tới muộn bao nhiêu lần , lần trước còn đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn ngay trong giờ làm việc , anh ta đều lười tính với anh .
Phó Hàn Tranh cầm báo cáo lên , vô tình nói , “ Nếu như em ngồi ở chỗ này thì em cũng có thể trừ lương của anh . ”
“ Em . . . " , Phó Thời Khâm cắn răng .
Tức giận ! Không thể chỉnh được anh .
Phó Hàn Tranh giương mắt nhìn người còn đứng trơ ra đó không đi , “ Còn có việc à ? "
Phó Thời Khâm nhớ tới chính sự , e hèm một tiếng , “ Anh , em có ít chuyện muốn hỏi anh "
" Ừm ? " , Phó Hàn Tranh lên tiếng , ra hiệu anh ta hỏi .
“ Anh , anh và chị dâu . . . Gần đây có phải hai người giấu chúng em chuyện gì đúng không ? "
Ngay khoảnh khắc Phó Thời Khâm nói ra khỏi miệng thì đồng thời cẩn thận lưu ý động tác cùng vẻ mặt của anh ruột nhà mình , muốn từ đó nhìn ra dấu vết . Nhưng mà , mặt Phó Hàn Tranh không chút gợn sóng , ngay cả ngón tay lật văn kiện cũng chưa từng run một chút .
“ Em nghe ai nói ? "
“ Không nghe ai nói mà tự cảm giác hai người có việc giấu chúng em " , Phó Thời Khâm ngoan ngoãn nói .
Mới đầu còn nghĩ
không có gì , thế nhưng suy nghĩ cẩn thận mấy chuyện phát sinh gần đây lại cảm thấy dường như đã bỏ qua vấn đề gì đó .
Vì sao đang giờ làm việc đột nhiên anh của anh ta chạy đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn , anh không phải người hay làm mấy chuyện đột phát kỳ tưởng * như vậy .
* Đột phát kỳ tưởng : ý tưởng kỳ lạ đột nhiên xuất hiện .
Hôn sự của anh và chị dâu đã được quyết định từ sớm , không đến mức cấp bách nhất thời như thế , hơn nữa , lúc ở cục dân chính , chị dâu anh ta khóc cái gì ?
Ngày đó đi nhà cũ ăn cơm xong trở về , hai người bọn họ lặng lẽ nói gì đó , vừa thấy anh ta liền lập tức im lặng .
“ Cảm giác ? Cảm giác giỏi thật " , Phó Hàn Tranh buồn cười nhìn anh ta .
“ Em đã nghe được ngày đó anh nói với chị dâu , cái gì giao cho anh sắp xếp , để chị ấy đừng lo lắng " , Phó Thời Khâm nói .
Phó Hàn Tranh rũ mắt đảo qua báo cáo anh ta giao tới , thờ ơ nói , “ Anthony Gustav muốn tới tham gia hôn lễ , anh sợ anh ta quấy rối , sắp xếp một chút thì thế nào ? "
" . . . "
Phó Thời Khâm trừng mắt nhìn , “ Nhưng mà . . . Lôi Mông cũng không nhận được an bài gì . "
“ Khiến hoàng gia Thụy Điển giám sát chặt chẽ anh ta là được , chẳng lẽ còn muốn anh phải người giám sát ? " , Phó Hàn Tranh hỏi ngược lại .
Phó Thời Khâm gật đầu , " Ồ . "
Thì ra chính là chuyện này sao ?
Hại anh ta mất công lo lắng một phen .
Anthony Gustav muốn tới tham gia hôn lễ ?
Chẳng lẽ thằng nhóc này không cam lòng , nghĩ đến cướp dâu đấy chứ ?
Cũng khó trách anh của anh ta phải lo lắng .
Phó Hàn Tranh nói xong , ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh ta , “ Còn có việc ? "
“ Không có . "
Phó Thời Khâm nghe xong , lập tức rời khỏi .
Phó Hàn Tranh thấy cửa phòng làm việc đóng lại , âm thầm thở phào nhẹ nhõm . Anh cẩn thận như thế mà sao thằng nhóc này có thể biết được ?
Cũng may , lấy chuyện của Anthony Gustav tạm thời lấp liếm cho qua .
Anh ta và Phó Thời Dịch cũng không phải không tin được , chính là hai người này không giữ được miệng , không cẩn thận sẽ lộ ra sơ hở với bên nhà cũ .
Bây giờ , anh đã phải coi chừng động tĩnh bên phía nhà họ Cố , còn phải xử lý chuyện của công ty , anh thực sự không còn tâm tự giải thích chuyện này với hai người bọn họ .