Chương 917 : Anh không buông tay , em cũng không cần đi
“ Nếu không phải thì đừng quấy rầy chúng tôi hẹn hò "
Nguyên Mộng nói xong , dẫn theo Đinh Đông Đông đi .
“ Chờ đã , chúng tôi cũng đi . "
Phó Thời Khâm nhìn dáng vẻ Phó Thời Dịch tức giận đến phát điên , trong lòng miễn bàn vui vẻ tới cỡ nào .
Hà Trì đồng tình vỗ vỗ bả vai Phó Thời Dịch , “ Đại khái đây là số mệnh , nén bị thương . "
Trước đây anh ta đào góc tường của Phó Thời Khâm , phá hủy chuyện hẹn hò của người ta , hiện tại mọi thứ đều là báo ứng .
Anh ta muốn cua gái còn chưa cua được , người đó lại hẹn hò với người khác .
Phó Thời Dịch nghiến răng nghiến lợi đi theo , anh ta chỉ không rõ , anh ta mời cô ấy làm gì đều bị cô ấy cự tuyệt , thế mà một tên Nguyên Sóc giả không hiểu chui từ đâu ra , vừa gọi cô ấy đi quán bar , cô ấy không nói hai lời lập tức đi hẹn hò với người ta .
Vy Vy nhìn đám người hò hét ầm ĩ đi ra ngoài , nghịch ngợm cười cười theo Phó Hàn Tranh trở về gian phòng trên tầng .
“ Cậu ba giận điên rồi . "
“ Tự tìm . "
Phó Hàn Tranh không hề có chút đau lòng mà người anh nên có dành cho em trai .
Có một số người không hề biết quý trọng những gì dễ dàng có được , nhưng lại chấp nhất với những gì bản thân không chiếm được .
Phó Thời Dịch chính là loại người này .
Mấy năm nay quen biết vô số bạn gái , đều không được mấy tháng đã chia tay .
Nay gặp được Đinh Đông Đông , người không thèm ngó ngàng tới mị lực của anh ta , bất kể là xuất phát từ lòng háo thắng hay là gì khác , trong thời gian ngắn , anh ta sẽ không thể ngừng xoay quanh cô ấy .
“ Bọn anh làm mấy chuyện chơi khăm em trai này quen tay thật đấy . "
Anh biết Đinh Đông Đông là bạn học của Phó Thời Dịch lúc trước , Phó Thời Khâm cũng đã biết , nhưng cả hai người đều không nói cho anh ta biết , mặc cho anh ta bị Định Đông Đông hành hạ vô số lần .
Lúc này người đang vui vẻ cười trộm nhất chính là Phó Thời Khâm ,
biết Đinh Đông Đông là bạn học của Phó Thời Dịch lúc trước , lại biết “ Nguyên Sóc ” là Nguyên Mộng giả trang , nhưng chỉ nhìn Phó Thời Dịch phát điên mà không nói cho anh ta .
Tương thân tương ái lại tương ái tương sát , thực sự không thể hiểu nổi tình anh em của họ .
Phó Hàn Tranh đến gần , ôm lấy người đang thu dọn hành lý từ phía sau , “ Không cần gấp gáp như vậy , ngày mai làm cũng được . "
Vy Vy buông quần áo đã chỉnh lý được một nửa xuống , nghiêng đầu nói , “ Ngày mai có rất nhiều chuyện phải bận rộn . "
Phó Hàn Tranh chống cằm trên bả vai của cô , ôm lấy cánh tay cô , không buông ra , “ Vy Vy , mặc kệ tương lai phát sinh cái gì , anh không buông tay , em cũng không cần đi . "
Anh biết chuyện cô là Cố Vy Vy , cho dù nhất thời có thể lừa gạt cha cùng bà nội , nhưng một ngày nào đó vẫn sẽ bị bọn họ biết .
Đến lúc đó , không tránh được sẽ có mâu thuẫn , anh sợ khi đó cô sẽ bị ủy khuất và muốn rời khỏi .
Vy Vy buồn cười , nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang buồn lo vô cớ , “ Trước giờ em chưa từng nghĩ rời khỏi . "
Mặc dù lúc trước khi chưa nói cho anh biết , lo lắng sau khi anh biết liệu có khi nào sẽ không thể chấp nhận được cô hay không , cô cũng chưa từng nghĩ tới chuyện rời khỏi .
“ Mấy ngày hôm trước , anh đã mơ thấy một giấc mơ "
Phó Hàn Tranh nói xong , nặng nề mà thở dài một hơi , “ Anh mơ thấy em sống trong nhà họ Cố , ở bên cạnh Cố Tư Đình , còn chuyện em ở bên anh thì chỉ là một giấc mộng Nam Kha . . "
Vy Vy buồn cười hỏi , “ Cho nên ngày đó anh thức suốt đêm , nhìn chằm chằm em tới hừng đông ? "
Đêm hôm đó , nửa đêm cô mơ mơ màng màng tỉnh lại , phát hiện anh không ngủ , sáng ngày thứ hai tỉnh lại vành mắt còn đen thui .
Cô còn kỳ quái , vì sao cô đã nằm bên cạnh anh rồi mà anh còn có thể mất ngủ .
Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ mà cười , thừa nhận lời nói của cô .
Tuy rằng đây chẳng qua là giấc mộng , nhưng chỉ nghĩ tới thôi anh đã cảm thấy kinh hãi .
Dù sao thì trước đây , hai người chưa từng gặp nhau , mãi tới khi cô trở thành Mộ Vy Vy mới ở bên anh