Chương 961 : Quan trọng là trong lòng anh chỉ có em ( 2 )
Phó Hàn Tranh nghe xong , tuy rằng trong lòng không muốn cô dọn ra ngoài , nhưng cũng biết đây là việc bọn họ phải thỏa hiệp .
Hơn nữa , còn có mấy người Nguyên Sóc ở cùng cô , cũng có thể làm anh yên tâm hơn một chút .
“ Gần đây vì chuyện phẫu thuật của bà cùng với chuyện của công ty , có khả năng . . . thời gian anh gặp em có thể không được nhiều lắm ...”
Một phần là bên phía bà cụ , một phần là công việc của công ty , hơn nữa sắp tới cha của anh có khả năng sẽ lo lắng bọn họ đã ly hôn còn qua lại với nhau , nhất định sẽ cố ý chú ý đến anh và cô .
Mặc dù bà cụ đã làm phẫu thuật , cũng yêu cầu phải tĩnh tâm để tĩnh dưỡng , cho nên hai người cũng không thể kích thích bà cụ .
Sau khi ly hôn đã không thể thường xuyên gặp mặt mà có gặp còn phải cẩn thận không để bọn họ phát hiện .
" Không cần lo lắng cho em , em đã hủy hợp đồng với Thời Ức rồi , sắp tới em phải chuẩn bị cho việc xây dựng công ty mới và quay phim mới nên cũng không có thời gian đi gặp anh . "
Cố Vy Vy cười , nhướng mày , không có khả năng anh không đến gặp cô thì cô sẽ như oán phụ mà mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt .
Phó Hàn Tranh bật cười , sao lại có cảm giác cô ly hôn với anh để bắt đầu một cuộc sống mới vậy .
Chỉ có điều như vậy cũng tốt , cô có thể toàn tâm toàn ý làm những việc cô thích , không cần bởi vì chuyện hai người tạm thời chia lìa mà không vui .
“ Như thế thì tốt quá "
“ Vậy anh có thể buông tay , để em tiếp tục thu xếp đồ đạc chưa ? " , Cố Vy Vy cười hỏi .
Nhưng Phó Hàn Tranh cũng không bỏ tay ra , “ Em cũng sắp đi rồi , không thể để anh ôm nhiều hơn một chút sao ? "
Cô rời đi , sẽ không có khả năng anh về đến nhà liền được nhìn thấy cô , không có khả năng mỗi đêm được ôm cô đi vào giấc ngủ
, không có khả năng mở mắt ra là được nhìn thấy cô . . .
Anh vừa nói như vậy , Cố Vy Vy cũng không phản đối nữa , để mặc anh ôm lấy mình .
“ Sau này , chúng ta gặp nhau như thế nào ? "
Sau khi nghe theo lời của bà cụ ly hôn , khẳng định không thể trắng trợn lộ liễu gặp mặt được .
“ Chờ sau khi bà phẫu thuật xong anh sẽ sắp xếp "
Phó Hàn Tranh nhẹ nhàng hôn lên tóc cô , trầm giọng nói .
“ Được . ”
Cố Vy Vy gật đầu trong lòng anh , ngửa đầu nhìn anh , “ Anh đi tắm rồi nghỉ ngơi một chút đi . "
Hai ngày nay ở bệnh viện , chắc anh cũng không được nghỉ ngơi .
“ Không muốn đi . "
Phó Hàn Tranh vẫn không buông tay .
Cố Vy Vy duỗi tay ôm lấy eo anh , trên mặt mang theo ý cười , nhỏ giọng nói , “ Vậy đi cùng không ? "
Phó Hàn Tranh kinh ngạc nhướng mày , sau đó cười khẽ , “ Nếu thế thì đi thôi . "
Nói xong , anh bế bổng cố lên , đi vào phòng tắm . Có lẽ do sắp phải chia xa , hai người cực kỳ nhiệt tình , như muốn chôn bản thân trong sự ấm áp của đối phương .
Từ phòng tắm lên đến trên giường , mãi đến khi chẳng còn sức nữa , hai người mới dừng lại .
Phó Hàn Tranh luôn dậy sớm hơn Cố Vy Vy , nay phá lệ ngủ rất sâu , không dậy sớm như đồng hồ sinh học đã định trước .
Trái ngược lại , Cố Vy Vy lại tỉnh dậy từ sớm , sửa sang lại vali của mình . Trừ chiếc nhẫn kia , cô không mang đi bất kì một trang cũng chỉ mang theo những thứ do chính mình mua .
Cô đã thu dọn hành lý xong Phó Hàn Tranh mới dậy , giống như bình thường đi vào nhà tắm tắm tắm rửa thay quần áo . Thấy cô không mang theo bất kỳ thứ gì , nhíu mày .
" Sao em không mang những thứ này theo ? "
Cố Vy Vy nhìn lướt qua , nói thẳng , " Nhiều như vậy sao mang theo được ? "
“ Để người giúp việc thu dọn một chút , cho người đưa qua đấy " , Phó Hàn Tranh nói .
" Không cần , cũng chỉ có một mình em , em sẽ không để mình nghèo tới mức chết đói đâu . "
Cố Vy Vy nhìn lướt qua bàn trang sức bằng đá quý rực rỡ muôn màu , nói , “ Sau này lại trở về , lại phải dọn về , có mệt hay không ? "
Đúng vậy , cô sẽ trở về , quang minh chính đại trở về bên cạnh anh .