Chương 997 : Tôi có hứng thú với vợ trước của anh ( 1 )
Một bữa cơm bởi vì Phó Hàn Tranh và Phó Thắng Anh xung đột , cuối cùng tan rã trong không vui .
Khi Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch cùng nhau rời đi , ngồi trên xe đều không tự chủ được thở ngắn than dài .
“ Sẽ không phải giống như cha nói , nếu cha với bà nội còn ở đây một ngày thì sẽ không cho anh ấy và chị dâu ở bên nhau chứ . "
“ Mẹ chúng ta vẫn ở phe trung lập , mấu chốt là trên người bà nội và cha " , Phó Thời Dịch cảm thán .
Phó Thời Khâm nghĩ đến thái độ kia của cha mình thì không khỏi thở dài thay cho anh trai .
“ Kiểu này mà muốn bọn họ chấp nhận chị dâu sẽ khó đây . "
“ Chuyện là do người mà ra , nhỡ đâu chuyện không thành , anh liền tiếp nhận công ty , để anh ấy và chị dâu bỏ trốn đi ? " , Phó Thời Dịch nói .
Phó Thời Khâm vừa nghe liền không vui , “ Tại sao không phải em tiếp nhận mà phải là anh tiếp nhận ? "
Vị trí kia của anh anh ta nhìn qua thì có quyền lực , nhưng mẹ nó làm việc một ngày cũng một thành chó có được không , anh ta mới không đi tiếp nhận đâu .
“ Em không quen công việc ở công ty , cho nên vẫn để anh đến đi " , Phó Thời Dịch cười tủm tỉm nói .
Phó Thời Khâm oán giận trừng mắt nhìn anh ta một cái mới nói , “ Nói thật , chuyện của anh chúng ta phải nghĩ lại biện pháp . "
Nếu chị dâu không trở về , anh ta sẽ không có ngày nào tốt . Anh ta tình nguyện mỗi ngày ăn thức ăn cho chó giống như trước kia , cũng không muốn mỗi ngày tăng ca giống như bây giờ .
“ Dù sao bình thường đi khuyên bảo cho chúng ta , ông ấy hoàn toàn không nghe vào "
Phó Thời Dịch sờ sờ cằm , nói , “ Trừ phi anh chúng ta cũng gặp phải nguy hiểm sống chết trước mắt giống bà nội , sau đó anh ấy đưa ra yêu cầu gì đó , không phải cái gì cha cũng đáp ứng hết sao . ”
Phó Thời Khâm suy xét một chút , “ Hình như . . . Như vậy cũng là cách , nhưng làm sao anh ấy có thể có lúc như vậy được
. "
“ Đây là lúc đua kỹ thuật diễn , nhưng mà phải xem thời cơ , cũng không dễ dàng thực hiện như vậy đâu " , Phó Thời Dịch cảm thán .
“ Vậy em nói làm gì nữa , lãng phí cảm xúc của anh ” , Phó Thời Khâm bực bội nói .
Hai người một đường ồn ào , trở lại biệt thự Thiên Thủy Phó Hàn Tranh đã sớm nghỉ ngơi .
Vốn dĩ bọn họ đều cho rằng bà Phó đề cập tới chuyện xem mắt nhưng cũng không để ý lắm .
Mãi đến hai ngày sau , Tần Mạn đến tổng công ty của tập đoàn Phó Thị . Hơn nữa , Tần Mạn luôn luôn mặc âu phục hôm nay hiếm khi mặc váy , trang điểm tinh xảo còn làm tóc .
“ Chị Tần Mạn , chị đây là . . . . "
“ Chị tới tìm anh trai em " , Tần Mạn nói thẳng .
Phó Thời Khâm quan sát cô ta từ đầu tới chân một lần , “ Gặp anh em cần mặc như vậy ? "
Tần Mạn cong môi đỏ mọng cười một tiếng , trực tiếp đi vào phòng làm việc của Phó Hàn Tranh , sau đó ngồi xuống ghế sô pha .
“ Phó Hàn Tranh theo yêu cầu của cha anh , tôi đến xem mắt với anh . "
“ Xem . . . . Xem mắt ? " , Phó Thời Khâm cùng đi vào mặt đầy kinh hãi .
“ Đúng vậy , nếu không chỉ có thể ăn mặc thành như vậy sao ? "
Tần Mạn phong tình vận chung vuốt tóc , nhìn Phó Hàn Tranh hỏi , “ Lúc nào anh tan tầm , chúng ta đi ăn cơm . "
Nhưng mà , từ lúc cô ta vào cửa đến lúc nói chuyện , đến mí mắt Phó Hàn Tranh cũng không thèm nâng lên một chút .
“ Tôi không có hứng thú đi ăn cơm với cô . "
“ Tôi nghĩ , dù sao anh đi ăn cơm với tôi cũng vui hơn đi ăn cơm với cô chủ nhà họ Minh hay cô Tôn đấy " , Tần Mạn tốt bụng nhắc nhở .
Từ lúc anh ly hôn , nhà họ Phó đã xem xét đối tượng tái hôn cho anh , mà cô ta chính là một trong những đối tượng bọn họ cân nhắc .
Phó Hàn Tranh ký xong một văn kiện , nhẹ nhàng nói .
“ Tôi không có hứng thú với cô , hơn nữa chính cô đã sớm nói qua , cô cũng không có hứng thú với tôi , cho nên mọi người không cần lãng phí thời gian ”
Tần Mạn dựa vào ghế sô pha , đôi môi đỏ mọng hiện lên ý cười .
“ Tôi đương nhiên không có hứng thú với anh , nhưng mà . . . Tôi có hứng thú với vợ trước của anh "
Có hứng thú để vợ trước của anh gọi tôi một tiếng cô , cũng coi như có hứng thú đi .