Hứa Khuynh lau lau đầu ngón tay, biên tập trả lời.
Hứa Khuynh: Lầu hai có ai?
Cố Tùy: Ông chủ Tinh Hách, mấy thiếu gia thế gia, còn có anh.
Hứa Khuynh: Tôi lên đó có thích hợp không?
Cố Tùy: Lên đây giúp anh nhìn bài.
"Đi đi." Mạnh Oánh thấy vẻ do dự trên khuôn mặt Hứa Khuynh, khuỷu tay đụng nhẹ Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh ngẩng đầu nhìn Mạnh Oánh: "Còn em?"
Mạnh Oánh cười đang muốn nói, mắt lại nhìn đến bóng dáng cao lớn của người đàn ông lóe lên cách đó không xa, anh ta mang kính gọng vàng, đôi mắt đào hoa mỉm cười mà cắn thuốc lá đẩy cửa, đi vào.
Mạnh Oánh ngây người một lúc, lẩm bẩm: "Em đi với Triệu Thiến."
Hứa Khuynh nhìn biểu tình này của cô nàng, theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn theo, nhưng chỉ nhìn thấy cánh cửa vừa bị đóng lại, Hứa Khuynh hoài nghi quay đầu nhìn Mạnh Oánh.
Mạnh Oánh vuốt tóc trên tai, cúi đầu cầm lấy một quả cherry lên ăn.
Trên tai cô nàng có đeo một đôi bông tai màu hồng rất xinh đẹp.
Lúc này xem ra, có chút giống nốt ruồi son trên dá1 tai.
Hứa Khuynh giơ tay, sờ sờ lên vành tai Mạnh Oánh: "Đôi bông tai này đẹp lắm."
"Thật không? Em cũng cảm thấy rất đẹp." Mạnh Oánh mỉm cười với Hứa Khuynh, sau lại duỗi tay đẩy đẩy Hứa Khuynh: "Đi đi, đi lên, em tự lo được."
Hứa hất giày cao gót, véo tai Mạnh Oánh.
"Vậy chị đi đây."
"Đi đi đi."
Mạnh Oánh phất tay.
Hứa Khuynh nhấc chân đi về phía thang máy.
Mà lúc này trên lầu hai, người đàn ông tuấn mỹ có đôi mắt đào hoa lúc nãy đang chống khuỷu tay lên lan can, đầu ngón tay anh ta chống lên mắt kính, nhìn xuống Mạnh Oánh đeo bông tai màu hồng đứng ở bàn ăn dưới lầu một, hắn tự phụ lại dửng dưng mà nhìn.
Đặc biệt là bông tai cùng góc nghiêng của Mạnh Oánh.
Hứa Khuynh đi đến thang máy, bị người phục vụ đứng ở thang máy duỗi tay cản lại: "Thật xin lỗi, Hứa tiểu thư, cô không thể vào nơi này."
Hứa Khuynh sửng sốt.
Cô mơ hồ nghe thấy tiếng cười của mấy nữ diễn viên phía sau, không rõ ràng, nhưng tinh tế, cũng thật dài, tựa như đang cười nhạo cô không biết tự lượng sức mình.
"Cô ta đang muốn làm gì đây? Đi lên sao?"
"Không phải chứ, không biết xấu hổ tới như vậy sao?"
"Nhìn kìa, bị chặn lại rồi, Hứa Khuynh người ta cũng bị chặn kìa, ngài có được không đây?"
Hứa Khuynh híp mắt.
Cô đứng yên không nhúc nhích, thang máy xuống đến nơi, cửa thang máy mở ra.
Trợ lý Trần mang kính, lịch sự văn nhã gật đầu với Hứa Khuynh.
Người phục vụ quay đầu chào hỏi với trợ lý Trần, trợ lý gật đầu với Hứa Khuynh xong thì nói: "Hứa Khuynh, đi thôi."
Người phục vụ kinh ngạc.
Theo bản năng mà nhìn Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh nhàn nhạt liếc hắn ta, dẫm lên giày cao gót tiến vào thang máy.
Trợ lý Trần cầm thẻ vàng trong tay, quét một cái, cửa thang máy đóng lại.
Nhóm nữ diễn viên cùng chủ biên đứng đó không xa biểu tình như không thể tin được.
Thẳng đến khi cửa thang máy khép lại.
Bọn họ vẫn cứ không thể tin.
Vài giây sau, Giang Lâm Nhã hỏi chủ biên Tinh Hách: "Vậy lần này khẳng định đi lên được, nếu không…"
Nếu không sẽ bị cười nhạo.
Dương Đồng ôm cánh tay, vẻ mặt khinh thường nói: "Đi lên mà thôi, có cái gì khó, Hứa thiếu gia đang ở trên lầu, tôi nói với anh ấy một tiếng là được."
Cô ta đã chờ rất lâu, cuối cùng cũng có cơ hội nói mấy lời này.
Thoáng chốc ánh mắt của những người khác đều đổ dồn về phía Dương Đồng, cũng đúng, Dương Đồng chính là hoa đán mà Hoa Ảnh nâng đỡ nhất.
Cô ta khẳng định có thể đi lên, huống chi cô ta còn là người của Dương gia.
Chủ biên Tinh Hách nháy mắt cảm thấy Dương Đồng vừa giúp mình giải quyết tình cảnh quẫn bách, hắn cho Dương Đồng một ánh mắt cảm kích, quay đầu lại nhất định phải thiết kế cho Dương Đồng một chủ đề tạp chí mới.
Liêu Yên Nhiên uống một ngụm rượu trái cây, nói: "Có điều, Hứa Khuynh sao lại có thể đi được?"
Giang Lâm Nhã cười một cái, nói: "Cáo mượn oai hùm ấy mà, không thấy vị thiếu gia nào xuống đón cô ta, người đàn ông kia trông có vẻ chỉ là trợ lý, hẳn là Hứa Khuynh có gì đó với anh ta."
Cô ta vừa nói xong.
Cả đám người cũng kịp phản ứng.
Cũng đúng, không phải Hứa Khuynh ở trong giới cũng có dính dáng, xào CP với đông đảo nam diễn viên hay sao? Bất luận cô ta có dính dáng đến người đàn ông nào, cũng không có ai cảm thấy kì quái, năm ngoái còn có một nam diễn viên nói Hứa Khuynh ngày đầu tiên gặp mặt đã đòi thêm Wechat với hắn, sau đó hắn ta phải miễn cưỡng thêm cô ta.
Ai biết vừa thêm không được bao lâu, công ty của cả hai liền có hợp tác, hợp tác rồi hắn ta không thể không cùng Hứa Khuynh xào CP, còn nói Hứa Khuynh thường xuyên đăng ảnh đời thường trong vòng bạn bè, vẫn là kiểu luyện yoga, khoe dáng người, hắn liền chậm rãi có liên hệ cùng Hứa Khuynh, cả hai còn có một đêm vui vẻ.
Tin tức này làm cho người trong giới náo loạn cả lên, thẳng tiến nói Hứa Khuynh là người thủ đoạn.
Cho nên người trong giới đều cảm thấy Hứa Khuynh xào CP, mặc kệ là thật hay giả, nhưng khẳng định là có phát sinh một số giao dịch không thể nói.
Về phần cô, xào xong một người lại đổi một người, vĩnh viễn đều có người để thay thế, mấy nữ diễn viên này nói trắng ra là, vừa nhìn cô làm chuyện xấu xa, cũng vừa có chút đố kị cô.
Không cần làm gì hết, chỉ cần xào một ít CP là đã có thể duy trì nhiệt độ.
"Mấy cô có rảnh thì học hỏi cô ta chút đi." Dương Đồng cười nói, cô ta ở chỗ này cũng được xem như là con cưng của trời, mang theo sự tự tin kiêu hãnh.
Giang Lâm Nhã nghịch tóc, nói: "Tôi vẫn là nên thành thật đóng phim thì hơn."
Liêu Yên Nhiên: "Tôi cũng vậy."
Chủ biên Tinh Hách lập tức hạ xuống một bậc thang, nói: "Vậy tôi sẽ không đi lên đâu, đợi đến lúc phỏng vấn ngài ấy, sẽ chụp ảnh gửi cho mấy cô."
Giang Lâm Nhã hứng thú: "Được đó, chờ ngài."
Đến lầu hai.
Di động của Hứa Khuynh lại vang lên, là Mạnh Oánh gọi đến.
Mạnh Oánh: Em nhìn thấy Lưu Nghiêu, năm ngoái hắn ta cứ ghê tởm quấn lấy chị, hắn ta vậy mà cũng được mời.
Hứa Khuynh: Đừng quan tâm hắn, cẩn thận bị hắn quấn lấy.
Mạnh Oánh: Vấn đề là Dương Đồng mấy cô ta, vẫn cứ nói là chị chủ động.
Hứa Khuynh: Ừ.
Cô thu hồi di động, đi theo trợ lý Trần qua một dãy hành lang thật dài, đi đến cuối, đẩy cửa lớn ra, cả căn phòng sáng ngời, có một bàn mạt chược nằm chính giữa.
Mấy người đàn ông vây quanh bàn mạt chược vừa thấy cửa mở liền ngẩng đầu nhìn, ngoại trừ ông chủ của Tinh Hách có chút lấy làm bất ngờ, mấy thiếu gia thế gia khác cũng không cảm thấy bất ngờ.
Cố Tùy đứng lên, kéo ghế dựa ra cho, đưa mắt nhìn Hứa Khuynh, khóe môi hơi cong lên: "Mau đến đây, đêm nay vận may của anh không được tốt."
Hứa Khuynh dẫm lên giày cao gót đi qua đó.
"Tôi không đánh đâu."
"Lần trước không phải đã dạy em rồi sao?" Cố Tùy đứng lên, ôm lấy eo cô, đưa đến bên cạnh ghế dựa.
Hứa Khuynh thật sự không nghĩ tới anh sẽ bảo cô đánh bài.
Hứa Khuynh: "Lỡ tôi thua thì làm sao đây?"
Cố Tùy mỉm cười, đôi mắt xuyên qua thấu kính nhìn cô đầy cưng chiều: "Thua thì tính cho anh."
Hứa Khuynh: "Cũng được, nhưng tôi nói trước, tôi không biết đánh."
"Được."
Cố Tùy cầm lấy túi xách trong tay cô, đưa cho trợ lý Trần, lại gọi phục vụ bưng cho Hứa Khuynh một ly nước trái cây.
Hứa Khuynh khom lưng ngồi xuống, đầu ngón tay gãi lên vành tai, bông tai hắc diệu thạch rực rỡ, lấp lánh.
Mấy người đàn ông nhìn cô, bật cười, đặc biệt là Chu Dương, anh ta cắn điếu thuốc, sờ bài, nói: "Hứa Khuynh, tối nay thua nhiều một chút, đừng chừa mặt mũi cho người đàn ông của cô."
Người đàn ông của cô.
Hứa Khuynh nhìn Chu Dương, cười cười: "Chu thiếu gia cũng nhớ chừa cho tôi một chút đường lui."
Đôi mắt hẹp dài của Chu Dương nhìn cô, mỉm cười.
"Đường lui của cô để người đàn ông của cho cho, tôi cũng không dám đâu."
Chu gia thiếu gia quả nhiên phong lưu như lời đồn, ngữ khí khi nói chuyện cũng mang theo phong lưu cùng móc mỉa.
Cố Tùy đứng sau lưng Hứa Khuynh, không có biểu tình gì mà liếc qua Chu Dương, Chu Dương chột dạ liền ngồi thẳng thân mình, thành thật chia bài.
Hứa Khuynh thì vẫn bình tĩnh, bên trái cô là Giang Úc, cô và Giang Úc cũng có gặp qua mấy lần.
Bên tay phải còn lại là ông chủ Tinh Hách.
Ông chủ Tinh Hách nghe thấy mấy chữ "người đàn ông của cô", Hứa Khuynh không có phản bác, Cố Tùy cũng không có phản bác, hắn ta bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Kỳ thật khi gửi thiệp mời hắn ta cũng không định gửi cho Hứa Khuynh, cũng may là đã có, nếu không Cố Tùy mà truy cứu, hắn ta có quỳ xuống cũng vô dụng.
Bài cục bắt đầu.
Thuốc lá mà mấy người đàn ông ở đây đang hút đều là loại đặc chế, hương vị tương đối đặc biệt, nhưng không thể nghi ngờ, đều rất thơm và không có mùi nicotine.
Khói thuốc lượn lờ.
Hứa Khuynh đột nhiên hắt xì một cái.
Một cái áo khoác liền đáp lên vai cô, ngay sau đó người đàn ông cúi người, chống ở mép bàn bên cạnh cô, lấy ra tám đồng.
Hứa Khuynh hơi quay đầu, nhìn sườn mặt cương ngạnh của Cố Tùy.
Cố Tùy nghiêng đầu nhìn cô.
"Nhìn anh làm gì?"
Hứa Khuynh nghĩ thầm, bọn họ xác thực đã lâu không gặp.
"Anh có nói với ông nội việc anh đã quay về không?"
Cố Tùy nhướng mày, đáp lời: "Nói rồi."
Một bên trả lời, một bên chú ý đến bài cục, thuận một cái năm vạn đến tay.
Hứa Khuynh quay đầu, gom xong năm vạn, đẩy qua một bên.
"Hồ rồi."
"Ai da, Cố tổng, phụ nữ tới, vận may cũng tới theo, trâu bò nha." Chu Dương cười nói, Giang Úc ở đối diện cũng cười: "Ở đâu chứ, là có người đối diện cố ý đưa bài."
Nói xong, Giang Úc đưa mắt nhìn ông chủ Tinh Hách đối diện.
Ông chủ Tinh Hách: "....."
Cố Tùy cười như không cười, đầu ngón tay khảy lên gương mặt Hứa Khuynh, thấp giọng hỏi: "Vui vẻ không?"
Hứa Khuynh nghe tiếng mạt chược chuyển động, trả lời: "Thắng đương nhiên là vui vẻ rồi."
"Vậy thì tốt."
Giọng nói trầm thấp tiến đến gần cô.
Bên tai Hứa Khuynh ửng đỏ.
Cố Tùy nhìn vành tai cô, muốn hôn, có điều lúc này có quá nhiều người.
Tính ra hai người cũng đã lâu không gặp, sau khi kết thúc bài cục, Hứa Khuynh thắng không ít tiền, Cố Tùy ôm lấy eo cô đi thang máy xuống lầu, xe Bentley màu đen đang dừng trước cửa.
Cố Tùy kéo ra cửa xe, đưa Hứa Khuynh vào trong.
Theo sau, anh vòng qua phía trước, lên xe.
Cửa xe đóng lại, tấm chắn cũng được nâng lên.
Cố Tùy cởi nút cổ áo, nghiêng đầu nhìn Hứa Khuynh, Hứa Khuynh bắt chéo chân dài, nhếch mày, nói: "Tôi thắng tiền."
Cố Tùy mỉm cười: "Em xác định?"
Hứa Khuynh sửng sốt.
"Chẳng lẽ không thắng sao?"
Cố Tùy khẽ cười, thò lại gần, lấp kín môi cô, trằn trọc hôn môi.
Lúc này, di động của anh vang lên, anh không thèm bắt máy, xương ngón tay ấn lên cổ Hứa Khuynh, càng hôn càng rơi xuống, Hứa Khuynh thấp giọng hỏi: "Không nghe máy sao?"
Cố Tùy dừng lại, môi mỏng rơi trên xương quai xanh của cô.
Vài giây sau.
Anh mới rời đi.
Tựa lưng vào ghế ngồi, cầm lấy di động.
Hứa Khuynh dựa vào trên tay vịn, dựng thẳng cổ áo nghe anh nói chuyện điện thoại.
Đầu bên kia là trợ lý Trần, cậu ta nói: "Ông chủ, Tề tổng hẹn ngài tối mai đánh bài."
Cố Tùy nhướng mày: "Từ chối đi."
Trợ lý Trần dừng lại: "Nhưng ngài ấy đang khóc."
Tề tổng này chính là ông chủ tạp chí Tinh Hách, Hứa Khuynh ngạc nhiên,