Edit: Sơn Tra
"Ai vậy?"
Hứa Khuynh mơ mơ màng màng mà mở mắt, ngẩng đầu hỏi.
"Ông nội."
Cố Tùy vỗ vỗ bả vai cô, trấn an: "Em cứ ngủ tiếp đi."
Hứa Khuynh nhắm mắt, lắc đầu nói: "Không ngủ được, phải dậy thôi, hôm nay còn phải chụp ảnh tạo hình."
Nói xong, cô trở mình, ôm lấy chăn, lại cọ cọ.
Cố Tùy nghiêng người, ôm eo cô, thấp giọng nói: "Vậy em ôm chăn ngủ tiếp đi."
Hứa Khuynh: "Chỉ cọ một chút thôi."
"Được, cọ." Giọng nói của anh mang theo ý cười, lại ôm cô thêm một lúc mới đứng dậy, nói: "Anh xuống lầu làm bữa sáng cho em, em rửa mặt xong nhớ xuống đấy."
Tiếp theo, anh mang dép lê, túm tóc đi vào phòng tắm.
Hứa Khuynh chui ra khỏi chăn, mở mắt nhìn theo bóng dáng anh đi vào phòng tắm.
Thật ra cũng đã lâu không có người quan tâm, chiếu cố cô như vậy.
Trước kia, bữa sáng trong nhà đều là do ba làm, Hứa Khuynh ngủ nướng trên giường, mẹ sẽ tới gọi cô, lúc ấy cô chính là một công chúa nhỏ.
Nửa tiếng sau.
Cố Tùy từ trong phòng tắm bước ra, nhìn thấy người phụ nữ vẫn còn mê man trên giường, anh bước tới, quỳ xuống giường, vuốt v3 tóc rồi hôn lên gương mặt cô.
"Không dậy nổi sao?"
Hứa Khuynh hoàn hồn, lười nhác vươn vai ôm lấy cổ anh: "Phát hiện một việc."
"Cái gì?"
"Không quần áo để mặc."
Cố Tùy sửng sốt.
Xác thật không nghĩ tới vấn đề này, anh cầm lấy di động trên mặt bàn, trực tiếp gọi cho trợ lý Trần: "Đem một ít quần áo đến đây cho Hứa Khuynh."
Trợ lý Trần: "Vâng."
*
Đầu bên kia, trợ lý Trần cúp điện thoại xong mới phản ứng lại được bản thân không hỏi số do của Hứa Khuynh, cậu ta có chút xấu hổ, không biết có nên gọi trở lại hay không, sau lại nhớ tới Hứa Khuynh hợp tác với không ít nhãn hiệu thời trang, liền lập tức quyết định tự mình đi một chuyến, lấy lòng bà chủ chính là lấy lòng ông chủ, cậu ta rất nhanh đã giác ngộ tư tưởng.
Trợ lý Trần lập tức vọt nhanh ra cửa, lái xe đến cao ốc trung tâm của nhãn hiệu.
Lúc này đã là 10 giờ rưỡi sáng, nhiều công ty quần áo ở tòa nhà này đều đã mở cửa, thậm chí một số còn đang chụp ảnh.
Trợ lý Trần đi thẳng lên lầu, đẩy cửa một công ty tên tuổi, giám đốc thiết kế lập tức đi về phía cậu ta.
"Trần tiên sinh?"
Trợ lý Trần: "Đúng vậy, tôi tới đây là muốn lấy số đo quần áo của Hứa Khuynh."
Giám đốc thiết kế kia sửng sốt một chút, nháy mắt hiểu rõ, Trần Thuận là trợ lý của ông chủ Đầu tư Lăng Thịnh, ông chủ của cậu ta theo đuổi Hứa Khuynh, mua quần áo cho nhà gái là vô cùng hợp lý.
Hắn ta không dám chậm trễ, hơn nữa xem nhiệt độ của Hứa Khuynh hiện tại, lập tức cười nói: "Được, ngài chờ một lát, tôi sẽ bảo trợ lý đi lấy ngay."
Nói xong, hắn lôi kéo tay trợ lý tập sự, nói: "Đi vào đóng gói hai bộ quần áo mới nhất mang ra đây, nhất định phải là mới nhất, còn phải đóng gói cho cẩn thận."
"Vâng." Trợ lý liếc nhìn trợ lý Trần, dẫm lên giày cao gót nhanh chóng đi vào.
Giám đốc thiết kế mời trợ lý Trần ngồi xuống.
Trợ lý Trần cũng không khách khí.
Giám đốc thiết kế cười nói: "Cố tổng thật là có lòng."
Trợ lý Trần bỏ kính xuống, cười nói: "Đúng vậy."
Hai người ở bên này trò chuyện, trợ lý giám đốc cầm quần áo đi ta, phía sau là Giang Lâm Nhã mang theo trợ lý vội vàng đuổi theo, sắc mặt cô ta rất khó coi.
"Làm sao đây? Không phải nói mẫu mới nhất để lại cho tôi sao? Tôi đã tự mình đến đây xem, hiện tại cô nói xem có chuyện gì…"
Còn chưa dứt lời, liền nhìn thấy trợ lý Trần bên cạnh trợ lý giám đốc thiết kế.
Gương mặt này Giang Lâm Nhã đã gặp qua mấy lần, là người bên cạnh của người đàn ông kia, mà người kia tối hôm qua vừa được chứng thực chính là Cố Tùy, Giang Lâm Nhã tức khắc dừng bước.
Giám đốc thiết kế lúc này mới tựa như nghĩ đến Giang Lâm Nhã, hắn ta lập tức đứng lên nói: "Chuyện này tôi đã quên mất rồi, Lâm Nhã, lát nữa tôi sẽ cho cô xem những thiết kế khác."
Sắc mặt Giang Lâm Nhã không tốt lắm.
Thật ra mấy thiết kế này cũng là do cô ta đoạt từ chỗ Dương Đồng, nhưng ai biết cầm chưa nóng tay đã lại lần nữa bị cướp mất.
Trợ lý giám đốc thiết kế cầm hai bộ quần áo đưa cho trợ lý Trần.
Trợ lý Trần nhận lấy, lịch sự mà nói với giám đốc thiết kế: "Tôi đi trước, cảm ơn."
Trợ lý Trần đi ra cửa, cũng không thèm liếc nhìn Giang Lâm Nhã dù chỉ một lần.
Giang Lâm Nhã chỉ có thể nhìn về phía giám đốc thiết kế.
Giám đốc thiết kế nhanh chóng tiến đến trấn an cô ta: "Vốn dĩ tôi đã nói cô không thích hợp với mấy thiết kế này, giờ thì hay rồi, đã có người khác lựa chọn giúp cô, đi đi đi, tôi mang cô đi lựa cái mới, hơn nữa cô cũng thấy là ai tới mua mà, trợ lý ảo Cố tổng người ta tự mình tới, thấy rõ là coi trọng như thế nào đó."
Hắn ta đang nói thật.
Lúc Dương Đồng buông thiết kế này là do cô ta không đủ cao, giám đốc thiết kế liền nghĩ sẽ tìm một người đủ cao lại có nhiệt độ, ai biết Giang Lâm Nhã một hai phải lấy được thiết kế này, giám đốc thiết kế chỉ có thể để cô ta tới đây thử xem, lại chỉ có thể cất đi, hiện tại Hứa Khuynh người ta muốn, đương nhiên là phải để cho Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh đủ cao, thích hợp với thiết kế này.
Giang Lâm Nhã lại nghĩ đến chuyện khác.
Từ nay về sau.
Hứa Khuynh rất đáng gờm.
*
Cùng lúc đó, Hứa Khuynh nhận ra nhãn hiệu quần áo này, hơn nữa cũng không có mác, cô thăm dò hỏi Cố Tùy: "Quần áo này mặc rồi không cần trả lại sao?"
Cố Tùy chiên trứng gà đi ra, để trên mặt bàn.
Anh nghe xong, buồn cười mà hỏi lại: "Quần áo đã mua còn cần trả lại sao?"
Hứa Khuynh: "Ồ, thì ra là mua rồi."
Cô run run cầm quần áo, xoay người trở về phòng thay đồ, chỉ có thể cảm thán người có tiền có khác.
Cô từng cùng công ty nhãn