Nào có nhanh?
Cố Tùy tay bóp eo cô.
Rèm cửa trong phòng bị gió thổi che khuất ánh sáng bên ngoài làm cho bên trong phòng trông có vẻ mờ ảo.
Cố Tùy híp mắt nhìn người bên cạnh.
Tiếp đó, anh đặt tay lên cổ cô, đem người nọ áp sát về phía mình.
Thấp giọng hỏi: "Diễn nhiều như vậy? Có lần nào tốt hơn lần này không?"
Hứa Khuynh ghé vào lồng ngực anh, đang muốn mở lời thì môi đã bị lấp kín.
Sau đó, anh không tiếp tục hỏi, cô cũng chẳng cần trả lời, từ trên xuống dưới chỉ còn mỗi âm thanh gợi tình.
Hứa Khuynh đầu óc choáng váng, nhìn chằm chằm vào đôi mắt người kia.
Đôi mắt người đàn ông đen như mực, không thể nhìn ra bất cứ cảm xúc nào, chỉ toàn là dục vọng.
Một giờ sau.
Hứa Khuynh khoác áo choàng từ trong phòng tắm đi ra.
Cố Tùy quần áo có chút lộn xộn mà đứng cạnh tủ, tay bưng ly nước ấm, cúi đầu nhìn di động.
Anh nhìn cô ra tới, nói: "Nhanh chóng uống tổ yến."
Hứa Khuynh thắt lại dây lưng trên áo tắm, liếc mắt một cái nói: "Lạnh? Không muốn uống."
Cố Tùy áp lòng bàn tay vào thành bát sứ trắng.
Lại mở nắp, bỏ muỗng vào, đẩy qua cho cô: "Không lạnh, mới hơi có một giờ, vẫn còn ấm."
Hứa Khuynh bước tới.
Ngồi xuống sô pha.
Thứ này ăn có chút sền sệt, Hứa Khuynh ở một bên nhìn di động, ngẫu nhiên lại liếc Cố Tùy một cái.
Cố Tùy dựa vào vách tủ, áo sơ mi không cài nút, lộ ra cơ bụng bên trong.
Anh vẫn luôn nhìn văn kiện trên di động, thỉnh thoảng còn có mấy cuộc gọi đến.
Hứa Khuynh nói: "Anh nên đi đi."
Cố Tùy "ừ" một tiếng.
Ngón tay lần lượt cài từng nút áo, chân bước lại đây.
Thắt lưng cũng bị ném trên tay vịn, anh cầm lấy, đeo lên rồi nhìn cô.
Hứa Khuynh vừa uống xong tổ yến, có lẽ là do mới lăn lộn mệt mỏi nên nhìn có chút ngốc.
Áo choàng tắm cài không quy củ, tay chống lên trán, có chút lười biếng.
Thoạt nhìn như vậy.
Lại có chút cám dỗ.
Cố Tùy cầm lấy cà vạt trên bàn, cúi xuống thắt lại.
Ngón tay thon dài kéo gấu áo choàng tắm của cô, đầu ngón tay lơ đễnh mà xẹt ngang trên đùi cô.
Hứa Khuynh hoàn hồn, nhìn chằm chằm anh.
"Đi mau, tôi còn phải ra ngoài."
Đáy mắt Cố Tùy chứa vài sợi tà khí: "Mấy giờ? Tôi cho xe qua đón em."
Hứa Khuynh: "Không cần."
Cố Tùy đứng thẳng người, không ép buộc, nói: "Vậy chú ý an toàn."
Nói xong cầm điện thoại bước tới hướng cửa.
Di động vang lên, công việc của anh cũng nhiều, một bên nghe máy, một bên mở cửa bước ra.
Ngoài cửa là Tô Tuyết đang chuẩn bị gõ cửa, phía sau còn có chuyên viên trang điểm và trợ lý.
Bàn tay Tô Tuyết dừng ở không trung.
Cố Tùy cả người chỉnh tề gật đầu với Tô Tuyết.
Đầy vẻ đạo mạo.
Tô Tuyết lập tức cười trừ, cũng gật đầu với Cố Tùy.
Những cái khác không nói, người đàn ông này vừa có tiền vừa có quyền, lại đặc biệt có nhan sắc.
Xuất hiện ở chỗ nào cũng là đối tượng bị theo đuổi.
Nhìn anh ta đi bộ vào thang máy.
Mấy người thu hồi tầm mắt, đi vào phòng Hứa Khuynh.
Chuyên viên trang điểm Tiểu Lan kinh ngạc cảm thán: "Chà chà, đẹp trai thật."
Trợ lý nhỏ cũng gật đầu theo.
Tiểu Lan giữ chặt Tô Tuyết: "Chị Khuynh nhà chúng ta ở cùng anh ta, vậy tài nguyên trong tương lai sẽ không khác gì nước sông đổ ra biển sao?"
Tô Tuyết gõ vào trán cô: "Thanh tỉnh lại đi, Hứa Khuynh chúng ta có thể dựa vào chính mình."
Tiểu Lan le lưỡi: "Ồ."
*
Một đường đi xuống tầng một, chiếc Porsche màu đen đã đậu sẵn trước cửa.
Bảo tiêu mở cửa xe cho Cố Tùy, anh khom lưng lên xe.
Trợ lý Trần xoa xoa mặt, ngồi thẳng dậy: "Ông chủ."
Cố Tùy nới lỏng cà vạt: "Lái xe."
"Vâng."
Trợ lý Trần lập tức khởi động xe, bảo an bên kia đi chiếc xe phía sau, người nọ là do công ty bên Hải Thành an bài.
Trợ lý Trần một bên lái xe, một bên nhìn đồng hồ, báo cáo cho Cố Tùy hành trình kế tiếp.
Có một bữa tiệc dành cho các giám đốc của công ty vào lúc 6 giờ chiều và một cuộc hội đàm thương vụ lúc 9 giờ tối.
Sau khi nói xong.
Trợ lý Trần đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn xuống ghế sau, nói: "Ông chủ, ngài có nói cho Hứa Khuynh biết cà phê hôm nay là do ngài đưa không?"
Cố Tùy lật văn kiện, thanh âm trầm thấp, vững vàng: "Chưa nói."
Trợ lý nhìn biểu cảm của sếp mình, đôi mắt lơ đãng mà nhìn xuống vết cắn dưới cổ áo sơ mi của người nọ.
Trợ lý Trần ho một tiếng: "Ngài không nói cô ấy sẽ hiểu lầm là do Trình Tầm đưa."
Đầu ngón tay Cố Tùy tạm dừng.
Một giây sau.
Anh nhấc mắt nhìn trợ lý Trần: "Sao đó thì sao?"
Trợ lý Trần cảm giác sau lưng chợt lạnh, đột nhiên thu hồi tầm mắt nghĩ thầm: Sau đó thì sao? Không có sau đó.
Ngài không tính để bụng.
Tôi cũng mặc kệ.
Phi.
Tôi mẹ nó cần lo lắng nhọc tâm.
*
Tiểu Lan trang điểm cho Hứa Khuynh xong, Hứa Khuynh lại đổi một bộ quần áo khác.
Tô Tuyết nhìn cô từ trên xuống dưới, đánh giá: "May mắn là không để lại nhiều dấu vết."
Tiểu Lan ở một bên nghe được, ho khan một tiếng.
Mặt có chút hồng.
Tô Tuyết liếc nhìn Tiểu Lan: "Em đỏ mặt cái gì chứ."
Tiểu Lan chỉ vào trước ngực cùng phía sau lưng Hứa Khuynh, nói: "Không lộ ra bên ngoài nhưng những chỗ khác thì đầy."
Tô Tuyết xoay người nhìn về phía Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh ấn di động, nói: "Em đã bảo anh ta chú ý một chút."
Tô Tuyết: "...."
Tiểu Lan tiếp tục trang điểm mắt cho Hứa Khuynh.
Cô không có biện pháp quên, mới vừa nãy Hứa Khuynh kéo khóa kéo không được, cô đã chạy tới hỗ trợ.
Kết quả nhìn thấy toàn là dấu cắn cùng với dấu hôn, trước ngực rất nhiều, sau lưng cũng không ít, như thể cố ý lưu lại.
Hơn nữa, làn da Hứa Khuynh vốn trắng nõn lại xen lẫn dấu vết hỗn độn, làm cho cô nhìn đến đỏ mặt, tim đập loạn xạ.
Trang điểm kĩ càng xong, đoàn người xuống lầu, lên xe.
Bởi vì thời gian có hạn nên không kịp ra ngoài ăn cơm, cho nên trực tiếp mua rồi ăn ở trong xe.
Xe bảo mẫu màu đen khởi động, đi đến trước cao ốc công ty đại ngôn nhãn hiệu.
Nơi này là một công ty mỹ phẩm dưỡng da.
Đại ngôn của Hứa Khuynh là một loại mặt nạ khá hot.
Người chịu trách nhiệm đã hợp tác với Hứa Khuynh hai lần, cũng xem như là quen thuộc.
Bắt đầu phát sóng trực tiếp, Hứa Khuynh tiến vào màn ảnh.
Người dẫn chương trình vỗ tay cười nói: "Hoan nghênh Hứa Khuynh."
Hứa Khuynh nhìn máy quay mỉm cười: "Chào mọi người, tôi lại đến nữa."
Lượng người xem bắt đầu tăng lên.
【 Khuynh Khuynh, mama ở đây.
】
【 Hứa Khuynh, bạn trai em, Trình Tầm đâu? 】
【 Hôm nay chỉ có Hứa Khuynh, tôi không hài lòng, bọn họ hẳn phải nên cùng nhau tới.
】
Hứa khuynh hỏi lại: "Tôi một mình tới không được sao?"
"Vậy tôi đi đây."
Fan hâm mộ lập tức đổi chiều.
【 Ha ha ha ha ha, đừng đi đừng đi.
】
【 Hứa Khuynh thật đẹp nha.
】
【 Ai da, Hứa Khuynh cô có thể quay nhiều tác phẩm tốt hơn hay không, kéo hết người này đến người khác xào CP là có ý gì.
】
Một số antifan trà trộn trong đó.
Hứa khuynh cũng lười quản.
Nhưng tiếp theo lại có người hỏi cô.
【 Hứa Khuynh, tin đồn của Lâm Mạn cùng Cố Tùy có phải là sự thật không? 】
【 Hứa Khuynh, cô mau nói cho chúng tôi biết, Lâm Mạn có phải vợ của đại cổ đông Hoan Nhan mấy người không… 】
Hứa khuynh nhìn xem một chút.
"Các người đi hỏi Lâm Mạn, đừng hỏi tôi."
【6666 xem ra cô cùng cô ấy quan hệ thật sự là không tốt.
】
【 Nếu Lâm Mạn là bà chủ của Hoan Nhan thật, vậy cô lấy không được tài nguyên cũng không kỳ quái.
Lâm Mạn rõ ràng cũng không thích cô mà.
】
Hứa khuynh không hề trả lời mấy vấn đề này.
Cô ngẫu nhiên trả lời là vì kéo điểm nhiệt độ, rốt cuộc thì với mức độ nổi tiếng của Lâm Mạn, fan hâm mộ quan tâm tới bát quái của cô ta cũng là bình thường.
*bát quái/dưa: tin tức, tin đồn liên quan
Hứa Khuynh cũng không ở nơi công cộng biểu lộ thái độ với cô ta, nhưng tất cả mọi người đều biết hai người có quan hệ không tốt, có điều Lâm Mạn lại thường vì biểu hiện bản thân mình rộng lượng mà giả vờ khen ngợi cô.
Fan của Hứa Khuynh cũng thường mắng Lâm Mạn giả tạo.
Cô ta không thể thẳng thắn như Hứa Khuynh sao?
Quan hệ tốt thì nói tốt, không tốt nói không tốt, một hai phải giả mù sa mưa khen Hứa Khuynh, sau đó bị fan tìm ra chi tiết cô ta giả vờ rộng lượng, bị vả mặt không ít.
Buổi phát sóng trực tiếp hôm nay diễn ra khá thuận lợi, ở thời điểm sắp kết thúc, một số fan hâm mộ bỗng trở nên xôn xao, ngay sau đó Tô Tuyết đứng ngoài máy quay vẫy tay với cô.
Hứa Khuynh nhướng mày.
Dùng ánh mắt nghi hoặc mà hỏi, chuyện gì xảy ra?
Tô Tuyết không có cách trả lời.
Hứa Khuynh liếc nhìn số người trong phòng trực tiếp giảm đi rất nhiều.
Người chủ trị cùng Hứa Khuynh nhanh chóng nói tạm biệt với fan.
Nhìn màn hình đóng lại.
Người chủ trì trộm hỏi Hứa Khuynh: "Lâm Mạn cùng ông chủ đầu tư Lăng Thịnh rốt cuộc có quan hệ gì vậy?"
Hứa Khuynh nhàn nhạt nhìn người nọ: "Cô thế mà cũng xem bát quái."
Nói xong.
Hứa Khuynh rời khỏi vị trí.
Tô Tuyết tiến lên giữ chặt cô, thấp giọng hỏi: "Cố Tùy từ khách sạn bước ra bị chụp được.
Hiện tại toàn mạng đều suy đoán anh ta đi ra từ chỗ nào.
Hơn nữa, trên cổ anh ta có phải do em làm không, cái dấu vết đó bị chụp được rồi."
Hứa Khuynh híp mắt: "Em cũng không nhớ nữa."
Không chỉ cổ, mà còn có vai.
Lúc đó, anh bức cô đến mức mồ hôi đầy đầu, cô gần như không có chỗ phát tiết, lại sợ chính mình phát ra âm thanh quá lớn, chỉ có thể cắn anh mấy cái.
Cắn chính là cắn, cắn nơi nào cũng không biết.
Tô Tuyết lôi kéo cô, nói: “Chúng ta đi về trước, chị cảm giác Lâm Mạn muốn nhảy ra thừa nhận.”
"Rốt cuộc leo lên hot search khiến người ta suy đoán quan hệ của cô ta cùng Cố Tùy, nếu không thừa nhận, liệu có phá vỡ thế cục ban đầu mà cô ta muốn lợi dụng không?"
Hứa Khuynh không hé răng.
Chào hỏi cùng nhãn hiệu xong, lại khéo léo từ chối lời mời đi ăn khuya, lên xe bảo mẫu, Hứa Khuynh mới cầm đến điện thoại lướt xem tin tức.
Đại khái, cô cũng biết lần này Cố Tùy đến Hải Thành là có chuyện quan trọng, cho nên từ lúc anh cùng Lâm Mạn bước ra khỏi sân bay đã bị rất nhiều người theo dõi.
Mà khách sạn của Cố Tùy ở là Kỳ Lân Sơn Trang, cũng không phải khách sạn Kim Vịnh của Hứa Khuynh.
Ai ngờ, anh lại đây chỉ mới một buổi đã bị chụp được.
Từ khách sạn đi ra ngoài đến khi lên xe, chỉ vài bước, đều là ảnh chụp.
Đương nhiên.
Như cũ không chụp đến mặt.
Nhưng mà bản thân anh đã được nhiều người chú ý, thêm hot search lần