Nghe thấy, chỉ là không dám tin tưởng.
Cố Tùy liếc nhìn cô thật sâu, lại ôm chặt lấy cô.
Vừa lúc trợ lý Trần cùng vệ sĩ dẫn Tiêu Trọng đi tới, hắn ta đi chân không, khuôn mặt vốn dĩ lớn lên trông không tệ lắm bây giờ chỉ còn lại da bọc xương, hắn được vệ sĩ đỡ lấy, nâng mắt nhìn Cố Tùy cùng Hứa Khuynh.
Lát sau, hắn cười lạnh, nói: "Cố Tùy, anh ban đầu cũng không nghĩ sẽ bỏ qua cho tôi, cũng không cần thiết phải chỉnh tôi như vậy mà, trực tiếp duỗi đao ra chém xuống sẽ dễ dàng hơn nhiều."
Cho hắn hy vọng, cho rằng hắn có thể may mắn chạy thoát, nhưng lại ở đại hội cổ đông từng bước buộc chặt, thậm chí cử người xuống dưới bất động thanh sắc mà phân chia quyền lực của hắn, chờ hắn phản ứng lại được, đi cầu xin ông nội nói với bà nội, mới phát hiện đã không còn đường để đi.
Giết người không thấy máu, Tiêu Trọng cười lạnh.
Hứa Khuynh nghe thấy lời này, theo phản xạ mà ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tùy.
Thần sắc Cố Tùy nhàn nhạt, kéo cà vạt, chỉ nói với trợ lý Trần: "Đi theo hắn đến đồn cảnh sát, để phó tổng hiện tại chỉnh đốn Hoan Nhan một lần nữa, mặt khác làm tốt xã giao, chú ý thị trường chứng khoán sáng mai."
Trợ lý Trần gật gật đầu: "Vâng."
Cố Tùy phân phó xong.
Mới nhìn về phía Tiêu Trọng, giọng nói trầm thấp lạnh lùng: "Đây là con đường do chính cậu lựa chọn, không thể trách người khác."
Cả người Tiêu Trọng run lên, ánh mắt hắn chuyển sang trên người Hứa Khuynh đứng bên cạnh, hết thảy sai lầm đều bắt đầu từ khi hắn coi trọng Hứa Khuynh, muốn Hứa Khuynh đi theo con đường kia của Lâm Mạn.
Hắn cũng rơi vào cái bẫy của Cố Tùy.
Giống như một con thú bị mắc kẹt, không tìm thấy lối ra, cuối cùng chỉ còn con đường này.
Nếu nói Hứa Khuynh lúc trước không nhìn ra ý tưởng của Tiêu Trọng, thì giờ phút này cô đã phần nào hiểu rõ.
Hắn ta dường như có ý với cô?
Hứa Khuynh đột nhiên cảm thấy buồn cười, không có Lâm Mạn liền muốn tìm đến cô sao?
"Quay về thôi." Cố Tùy cúi đầu nhìn Hứa Khuynh, xoa xoa vành tai cô, Hứa Khuynh gật đầu, chôn ở bả vai Cố Tùy, thấp giọng nói: "Có người dùng điện thoại chụp ảnh chúng ta."
"Không có việc gì, anh sẽ cho người xử lý." Nói xong, Cố Tùy ôm lấy Hứa Khuynh, xoay người đi về phía xe hơi màu đen, lúc này đã đổi thành vệ sĩ lái xe.
Rầm.
Cửa xe đóng lại.
Cố Tùy dựa trên lưng ghế, thò lại gần nhìn Hứa Khuynh, đột nhiên, mỉm cười hỏi: "Anh muốn hỏi một chút, anh trở thành người trong lòng của em bắt đầu từ lúc nào vậy?"
Đuôi lông mày tất cả đều là ý cười, có ngăn cũng đều ngăn không được.
Hứa Khuynh mím môi, nhìn nụ cười của người kia, đột nhiên hiểu được cảm giác của Cố lão gia tử sau khi biết đáp án nhưng không nói với Cố Tùy.
Cô lạnh lùng mà trả lời một câu: "Anh đoán xem?"
Tâm trạng của Cố Tùy đang rất tốt, hoàn toàn không để ý đến việc cô không chịu nói.
Anh lại dựa gần thêm một chút, môi mỏng dán đến môi đỏ của cô nhẹ nhàng mà cắn: "Anh phải mời khách."
Hứa Khuynh cũng hôn lại, hỏi: "Mời khách gì?"
Đầu lưỡi Cố Tùy hung hăng mà quét qua trong miệng cô, hung hăng mà hôn.
Theo sau ngồi trở về, kéo cà vạt xuống ném qua một bên, khóe môi mỉm cười, cầm lấy di động ấn gọi: "Liễu Yên, tôi muốn bao toàn bộ câu lạc bộ Tinh Không, mời cả đám Chu Dương tới, tối nay rượu ngon sẵn sàng phục vụ."
Liễu Yên ở đầu bên kia đột nhiên bắt lấy điếu thuốc, cười hỏi lại: "Chà, có chuyện gì tốt sao?"
Cố Tùy ngả người ra sau, nắm tay Hứa Khuynh chơi đùa, đôi mắt đen như mực sâu sắc mà nhìn Hứa Khuynh, nói: "Là việc trọng đại, phiền cô giúp thu xếp một chút."
Liễu Yên cười: "Được thôi."
Nói xong thì tắt điện thoại.
Cố Tùy buông di động, Hứa Khuynh nhận ra xe đang quay đầu lại, sửng sốt nói: "Ngày mai em còn phải bay đến cổ thành quay tiết mục."
"Ngày mai anh đi với em."
Hứa Khuynh mím môi nhìn anh chằm chằm.
Cố Tùy lại cong khóe môi, mỉm cười kéo cô qua.
Hứa Khuynh ngã vào lòng anh, nằm ngửa, Cố Tùy rũ mắt nhìn cô, Hứa Khuynh đột nhiên đỏ mặt.
Người này làm sao lại sến sẩm như vậy.
Ánh mắt cô lơ đễnh.
Đầu ngón tay Cố Tùy hết khảy lên tóc lại đến vành tai cô, đôi mắt vẫn luôn nhìn cô, cổ áo anh hơi mở, xương quai xanh lấp ló, dưới ánh sáng mờ ảo trở nên vô cùng tuấn mỹ.
Mà anh lúc này.
Loáng thoáng có chút trùng hợp với anh của ba năm trước, là vào lần đầu tiên hai người gặp mặt trong một nhà hàng, với khuôn mặt tuấn tú này, anh đã cho cô hy vọng.
Anh nói: "Tôi có thể giúp cô."
Hứa Khuynh ôm lấy cổ anh, Cố Tùy thuận theo mà cúi đầu, vừa lúc lấp kín môi cô.
Hứa Khuynh rất nhiệt tình.
Cố Tùy cười đáp lại.
Dần dần, một ít thanh âm của Hứa Khuynh tràn ra tới.
Cố Tùy che môi cô lại, hàm hồ nói: "Không được kêu trong xe, còn có người khác." Hứa Khuynh nhéo lỗ tai anh.
Rất nhanh.
Xe đến câu lạc bộ Tinh Không.
Không giống như ngày thường cửa lớn luôn rộng mở, lúc này trước cửa treo mấy chữ 〚 đã được bao toàn bộ 〛, bãi đậu xe toàn là những chiếc xe sang trọng.
Hứa Khuynh sửa sang lại quần áo đi theo Cố Tùy xuống xe.
Cố Tùy ôm eo đi lên bậc thang.
Người phục vụ liền chào đón.
"Cố tiên sinh, Hứa tiểu thư, buổi tối tốt lành."
"Buổi tối tốt lành." Hứa Khuynh mỉm cười gật đầu, người phục vụ giúp mở cửa thang máy, Cố Tùy ôm Hứa Khuynh đi vào, thang máy đi thẳng đến lầu tám, lúc trước Hứa Khuynh đã từng đến câu lạc bộ Tinh Không, nơi này ngày thường rất náo nhiệt, lúc này lại trở nên vô cùng an tĩnh.
Đến lầu tám, cửa thang máy mở ra, lầu tám là cả một sảnh giải trí lớn.
Mọi người đã đến.
Bọn họ người thì đánh bài, cũng có người bấm điện thoại, đương nhiên cũng có người ngắm rượu.
Đại đa số đều là đàn ông, Hứa Khuynh đã gặp qua vài người, tỷ như Chu Dương, Giang Úc cùng với người mang kính gọng vàng, ngoài ra còn có Liễu Yên.
Liễu Yên được xem như người phụ nữ duy nhất ở đây, cô ấy đang ngồi trên ghế sô pha, chân dài ngoe nguẩy, mấy ngón tay ngoắc Hứa Khuynh.
"Đến đây nào, sao đêm nay chồng cô lại hào phóng đến như vậy?"
Hứa Khuynh mỉm cười đi qua ngồi bên cạnh Liễu Yên.
Trong ngực Cố Tùy trở nên trống không, anh nhướng mày, ngay sau đó cười cười không để ý, nhận lấy thuốc lá Chu Dương đưa tới, cúi đầu châm lửa, Chu Dương đứng bên cạnh cười nói: "Tôi cũng muốn biết Cố tổng đêm nay chúc mừng cái gì?"
Cố Tùy nâng mắt nhìn Chu Dương, cười nói: "Cậu đoán xem?"
Chu dương vừa nghe.
Cười rộ lên: "Sẽ không phải là dự định kết hôn chứ?"
Cố Tùy cắn thuốc lá nhìn Chu Dương: "Chuyện này còn quan trọng hơn kết hôn."
"Vậy nó là cái gì?"
Đuôi lông mày Cố Tùy mang theo vài sợi ý cười, đầu ngón tay đùa giỡn điếu thuốc, anh nói: "Cậu có thử qua cảm giác được phụ nữ ái mộ trong nhiều năm chưa?"
Vừa hỏi xong.
Chu Dương trố mắt.
Trong đầu phảng phất hiện lên một hình ảnh.
Cố Tùy rũ mắt mỉm cười, đi về hướng sô pha, ngồi xuống bên cạnh Hứa Khuynh, gọi người phục vụ đến nói: "Tối nay chiêu đãi cho tốt những người bạn này của tôi."
Người phục vụ sửng sốt, liếc mắt nhìn thấy trong sảnh toàn là đàn ông, thấp giọng nói: "Vậy có cần gọi thêm mấy người đẹp đến đây không?"
Cố Tùy sửng sốt.
Anh đang muốn nói chuyện.
Hứa Khuynh ngồi bên cạnh lạnh lùng nói: "Gọi đi, cũng gọi một cô đến đây cho Cố tổng."
Cố Tùy: "....."
Giây tiếp theo, anh nâng đôi mắt lạnh lẽo liếc nhìn người phục vụ.
Sau lưng người phục vụ chợt lạnh toát, cậu ta nhanh chóng chuồn lẹ.
Cố Tùy quay đầu nhìn về phía Hứa Khuynh đang khoanh tay ngồi dựa trên lưng ghế.
Liễu Yên bên cạnh lại giống như đang xem kịch hay mà nhìn Cố Tùy.
Những người khác ồn ào theo, đặc biệt là Chu Dương đã hoàn hồn lại, mỉm cười ngồi xuống sô pha đối diện: "Mấy cô gái ở câu lạc bộ Tinh Không này vô cùng xinh đẹp, hơn nữa còn có rất nhiều sinh viên, diện mạo kia, dáng người kia, chậc chậc, Cố tổng cũng gọi một em đi."
"Đúng vậy, gọi một em đi."
"Tới tới tới."
Giang Úc cũng lại đây xem náo nhiệt.
Tiếng ồn như muốn đảo lộn đất trời.
Cố Tùy cắn chặt khớp hàm.
Hồi lâu.
Anh nắm lấy tay Hứa Khuynh đưa đến bên môi hôn lên, thấp giọng nói: "Điểm này anh phải làm sáng tỏ, anh bàn công việc không thích có liên quan đến nữ sắc, em nhìn Tiêu Trọng sẽ biết, bại trên người của phụ nữ, anh còn không biết cái gì gọi là gặp dịp thì chơi, bọn họ không có cửa."
Hứa Khuynh sửng sốt.
Cô yên lặng nhìn Cố Tùy, đang muốn hỏi, vậy thì những bạn nữ kia là chuyện gì?
Lúc này, Liễu Yên cố ý cười nói: "À? Phải không đó, vậy Cố tổng giải thích một chút xem, tại sao những bạn nữ anh mang đến yến hội đều không giống nhau?"
Chu Dương "phụt" một tiếng: "Đúng đó, mặc dù tôi không tận mắt chứng kiến, nhưng người đẹp xung quanh Cố tổng quả thật là không thiếu đâu."
Hứa Khuynh lập tức nhướng mày, nhìn xem đi, tất cả mọi người đều