Nhìn vào phía bên trong, cửa hàng tạp hóa này dường như đã lâu ngày không có người ở lại.
Hơn nữa, phía trên các kệ hàng còn đọng lại một lớp bụi khá dày.
Trần Viễn chỉ thử đưa tay quẹt nhẹ một cái, đầu ngón tay của anh lúc này đã bị bụi bẩn bám đến đen kịt.
Lúc này, gã tài xế lái xe taxi đang bị Trần Viễn ném xuống đất, nằm ở một bên.
Bỗng nhiên, hắn hơi ngửa đầu lên, khóe môi nhếch lên một nụ cười thần bí.
Nhưng mà, ánh mắt của Trần Viễn vừa mới nhìn đến, nụ cười này của hắn cũng liền biến mất.
“Người đâu?!”
Trong con ngươi của Trần Viễn phát ra một luồng sát khí lành lạnh.
Nhất thời, thân thể của gã tài xế lái xe taxi không khỏi khẽ run lên một trận.
Nhưng mà, vẻ mặt của hắn vẫn rất kiên định, cố dùng hết sức đem đầu ngón tay nâng lên, chỉ về một hướng ở bên trong kệ hàng.
“Bọn họ ẩn giấu ở bên trong!”
Nghe thế, lông mày của Trần Viễn không khỏi nhíu lại.
Thế nhưng, anh vẫn đi theo hướng tay của gã tài xế lái xe taxi chỉ.
Bước chân của anh vô cùng cẩn thận, đi gần về phía kệ hàng trống rỗng đang chắn ở phía lối đi trước mặt.
“Là nó!”
Lúc này, âm thanh của gã tài xế lái xe taxi cũng vô cùng thức thời vang lên.
Nghe vậy, Trần Viễn không khỏi suy nghĩ một hồi, sau đó đưa tay đặt về phía kệ hàng, hơi dùng lực đẩy mạnh một cái.
Răng rắc…
Tức thì, một loạt âm thanh chuyện động không ngừng vang lên, để cho hai mắt của Trần Viễn nhất thời có chút bừng sáng.
“Nơi này vậy mà còn có cơ quan?!”
Nhất thời, Trần Viễn mang theo một chút hưng phấn, vội vàng đem cái kệ hàng nhanh chóng đẩy ra.
Sau đó, anh dự định tự mình bước nhanh đi vào.
Nhưng mà, động tác vừa mới thực hiện được một nửa, đột nhiên thân hình của Trần Viễn bất ngờ dừng lại.
Đồng thời, ánh mắt của anh rơi xuống trên người của gã tài xế lái xe taxi.
Lúc này, tâm tình của gã tài xế lái xe taxi đang rất kích động.
Ánh mắt của hắn cực kỳ chờ đợi, nhìn thấy Trần Viễn bước vào bên trong tầng ngầm được giấu ở phía sau kệ hàng.
Nhưng mà, không biết vì sao động tác của Trần Viễn lại dừng lại.
Hơn nữa, ánh mắt của anh còn chuyển đến, nhìn về phía hắn.
Để cho trong lòng của gã tài xế lái xe taxi lúc này có chút chột dạ, đồng thời cũng hô lên một tiếng không ổn.
Thế nhưng, hắn hiện chỉ là một kẻ tàn phế, cho dù phát hiện ra sự tình có chút không đúng, cũng không có cách nào phản ứng được.
Ngược lại, động tác của Trần Viễn lại vô cùng dứt khoát.
Anh trực tiếp đi tới, lần nữa đem gã tài xế lái xe taxi xách lên.
“Suýt chút nữa thì quên mất, nơi này đã được bố trí cẩn thận như vậy.
Lỡ như, bên trong có cạm bẫy hay là cơ quan gì đó, tôi phải làm thế nào bây giờ? Hay là, dùng anh làm tấm bia chắn.
Như vậy, dù có nguy hiểm tôi cũng có thời gian để tránh né kịp.”
Lúc đem gã tài xế lái xe taxi xách lên, Trần Viễn không quên tự mình lẩm bẩm ở trong miệng.
Mà những lời này, lọt vào trong tai đối phương thật sự chẳng khác nào tiếng sấm rền.
Nhất thời, sắc mặt của gã tài xế lái xe taxi thoáng chốc liền biến thành tro tàn.
Nhưng mà, lúc này hắn đã bị Trần Viễn chế trụ được, cho dù có muốn nghĩ cách chạy trốn, cũng không thể nào thực hiện được.
Sau khi đem gã tài xế lái xe taxi kéo ra chắn ở phía trước người, Trần Viễn cũng không tiếp tục trì hoãn nữa.
Anh rất nhanh liền đem kệ hàng rỗng dịch chuyển sang một bên.
Ngay sau đó, một tấm vách tường được làm bằng kim loại xuất hiện trước mặt anh.
harry potter fanfic
Chỉ là, phía trên tấm vách tường kim loại này lại có một cái hệ thống mở khóa tự động bằng dấu vân tay.
Hiện tại, cho dù Trần Viễn muốn đem tấm cửa sắt này mở ra, anh cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Nhất thời, ánh mắt của anh không khỏi quay sang, nhìn lấy gã tài xế lái xe taxi.
Đặc biệt, anh vô cùng chăm chú, nhìn về phía cánh tay đã rũ xuống của đối phương.
Bị động tác này của Trần Viễn nhìn đến, vẻ mặt của gã tài xế lái xe taxi không khỏi biến sắc.
“Đừng, đừng! Tôi biết, tôi biết mật khẩu để mở ra!”
Giống như là rất sợ Trần Viễn sẽ làm ra hành động kinh khủng nào đó, lúc này gã tài xế lái xe taxi phản ứng vô cùng kịch liệt.
Mà Trần Viễn cũng chỉ liếc mắt nhìn hắn một chút.
Sau đó, anh mới lạnh nhạt nói ra.
“Vậy thì mở cửa giúp tôi nhanh đi.
Nếu không, tôi cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể mượn vài bộ phận ở trên cơ thể của anh để sử dụng.”
Mặc dù âm thanh nói chuyện của Trần Viễn lúc này vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lọt vào tai của gã tài xế lái xe taxi chẳng khác nào giọng nói ma quỷ đến từ địa ngục.
“Vâng, vâng! Để tôi làm ngay!”
Dứt lời, gã tài xế lái xe taxi không khỏi cấp tốc dùng sức mở to hai mắt ra nhìn về phía màn hình được hiện thị ở trên ổ khóa tự động đặt trên cửa kim loại.
Nhìn thấy động tác này của đối phương, khóe môi của Trần Viễn hơi khẽ nhếch lên một cái.
Kỳ thật, vừa rồi anh cũng chỉ là hù dọa hắn ta mà thôi.
Anh còn không có tàn nhẫn đến mức trực tiếp đem cánh tay của một người vẫn còn đang sống sờ sờ tháo bỏ xuống.
Đây là hành vi của những kẻ man rợ mới có thể làm ra được.
Còn Trần Viễn, nhiều nhất là anh sẽ đem mấy đầu ngón tay của đối phương cắt bỏ, sau đó xem như chìa khóa dùng để mở tấm cửa sắt.
Tất nhiên, đây chỉ là những suy nghĩ ở trong lòng của Trần Viễn mà thôi.
Nếu như để cho gã tài xế lái xe taxi lúc này nghe được tiếng lòng của anh, sợ rằng hắn đã trực tiếp bất tỉnh nhân sự.
“Keng! Xác nhận thành công, chào mừng ngài đã trở lại!”
Lúc này, sau khi hì hục mở to hai mắt ra để xác nhận thân phận của mình, âm thanh hệ thống của tấm cửa sắt cũng bắt đầu vang lên.
Nghe được tiếng xác nhận này, trong lòng của gã tài xế lái xe taxi mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thế nhưng, trong lòng của hắn còn chưa kịp vui mừng bao lâu.
Lúc