Oanh!
Trần Viễn có loại cảm giác trong đầu của mình vang lên một tiếng nổ lớn, đồng thời ý thức của anh trở nên đau nhức vô cùng.
Cũng không biết là chuyện gì xảy ra, lúc này Trần Viễn có thể nghe được vô số âm thanh ở trong đầu của mình xì xào.
Hơn nữa, trong đầu của anh vậy mà xuất hiện rất nhiều ký ức xa lạ, cổ quái.
Nhất thời, tâm thần của Trần Viễn không khỏi trở nên hoảng hốt, đầu óc của anh cũng dần dần bắt đầu căng cứng, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể nứt vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.
“Im miệng!”
Nhưng mà, còn không đợi những âm thanh này bắt đầu xâm lấn ý thức của Trần Viễn.
Ẩn sâu bên trong linh hồn của anh, một trận âm thanh nữ tử đột nhiên từ trong Tiên Cung truyền ra bên ngoài.
Ngay lập tức, những tiếng ồn ào ở trong ý thức của Trần Viễn hoàn toàn biến mất, không thấy gì nữa.
Lúc này, tinh thần của Trần Viễn mới hơi khôi phục lại một chút.
Bất quá, trải qua một trận vừa rồi, Trần Viễn không khỏi âm thầm sợ hãi một phen.
Anh cũng không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu như không có được âm thanh của nữ tử kia ở trong Tiên Cung trấn áp.
Sợ rằng, hiện tại Trần Viễn đã là cái xác không hồn.
“Vừa rồi…”
Trần Viễn vừa mới dự định lên tiếng cảm kích, âm thanh của nữ tử kia đã một lần nữa vang lên.
“Ngươi cũng không cần phải cảm ơn ta.
Ta hiện tại đang nương nhờ vào trong thân thể của ngươi.
Nếu như không có ngươi trợ giúp, ta rất có thể đã bị tiêu tán, mất đi ý thức.
Hiện tại, ngươi có thể lựa chọn tiếp nhận truyền thừa, đám lão già kia sẽ không tiếp tục lộn xộn được nữa.”
Nói xong những lời này, âm thanh nữ tử lại một lần nữa im bặt.
Trong lòng Trần Viễn lúc này kỳ thật có rất nhiều nghi hoặc, nhưng thấy đối phương không muốn nói chuyện, anh cũng không có biết pháp nào khác, chỉ có thể bắt đầu chậm rãi hướng về phía vô số chùm sáng đang xuất hiện ở trong ý thức của mình, chăm chú quan sát một phen.
Không nhìn thì không biết, lúc này ở trong ý thức của anh vậy mà tồn tại tới hơn trăm cái chùm sáng.
Mặc dù mỗi cái chùm sáng đều có lớn nhỏ khác nhau.
Nhưng Trần Viễn có thể cảm ứng được, những chùm sáng này phần lớn đều là tồn tại cực kỳ khủng b.ố.
Bất quá, không biết vì một loại nguyên nhân nào đó, bọn chúng chỉ có thể tồn tại với hình thức chùm sáng, cũng không chân chính có được thực thể.
Nếu không, vừa rồi Trần Viễn cũng không chỉ đau nhức đơn giản như vậy.
Sợ rằng, chỉ cần một tia ý niệm của đối phương, có thể trực tiếp đem ký ức của anh xóa đi.
Đây là một loại cảm giác hết vi diệu, Trần Viễn cũng không biết nguyên nhân tại sao.
Nhưng anh có thể cảm nhận được tâm tình của từng chùm sáng đang vô cùng kích động, giống như bọn chúng đã tìm thấy được bảo bối, chỉ muốn chiếm lấy ý thức của anh.
Bất quá, bởi vì có sự trấn áp của nữ tử đang tồn tại ở trong Tiên Cung, những chùm sáng này cũng không dám gây ra hành vi bất lợi nào cho Trần Viễn.
Ngược lại, bọn chúng tỏ ra vô cùng thành thật, chỉ dừng lại ở xung quanh để quan sát anh.
Nhưng mà, trong lòng của Trần Viễn lúc này không khỏi rơi vào xoắn xuýt.
Kỳ thật, Trần Viễn đã nhìn ra được, những chùm sáng này chính là truyền thừa mà hư ảnh hình người kia đã nhắc đến.
Bọn chúng đều mang theo rất nhiều tin tức, đối với Trần Viễn tất nhiên đều là đồ tốt.
Thế nhưng, bọn chúng lại không để cho Trần Viễn một lần tiếp thu hết truyền thừa, mà chỉ để anh làm ra lựa chọn.
Chuyện này thật sự để cho Trần Viễn cảm giác vô cùng khó xử.
Trước mặt đồ tốt đều nhiều như vậy, chẳng lẽ anh chỉ có thể được chọn một cái thôi sao?
Điều này giống như ở trước mặt của anh có rất nhiều đồ ăn ngon.
Hơn nữa, đây đều là những món mà anh yêu thích.
Thế nhưng, bằng vào một loại nguyên nhân nào đó, anh chỉ có thể lựa chọn một món ăn.
Đây đối với bất kỳ người nào cũng đều là một vấn đề hết sức khó giải quyết.
Bất quá, Trần Viễn không phải là người khác.
Anh càng không phải là trẻ còn, anh cần gì phải làm ra lựa chọn? Toàn bộ anh đều muốn hết!
Vừa nghĩ đến điểm này, khóe môi của Trần Viễn không khỏi vểnh lên, lộ ra nụ cười vô cùng đắc ý.
Bất quá, sự thật đã chứng minh rằng, không phải lúc này bản thân cũng muốn là được.
Thế nên, ngay khi bàn tay của Trần Viễn dự định chạm vào một chùm sáng trắng đang dừng lại ở ngay bên cạnh, một trận âm thanh gấp gáp vội vàng vang lên.
“Tiểu tử, chớ có chọn lựa lão già đó? Lão già đó thì có tài năng gì chứ? Lựa chọn ta, ta sẽ cung cấp cho ngươi Tiên Kinh.
Cho dù là Tiên Đan, ta cũng sẽ nghĩ cách giúp ngươi luyện chế ra được!”
Mà âm thanh này vừa mới vang lên, lập tức một loạt âm thanh khác cũng ở trong đầu của Trần Viễn xôn xao.
“Hừ, Huyền Đan, lão già chết tiệt nhà ngươi suốt ngày chỉ biết luyện đan, thật sự có thể làm ra trò trống gì chứ? Tiểu tử, chẳng phải ngươi rất muốn sở hữu khôi lỗi thuật hay sao? Ta chính là khôi sư, ta có thể giúp ngươi luyện chế ra khôi lỗi thú.
Đừng nói là cấp bậc đại tông sư, cho dù là bán tiên ta cũng có thể giúp ngươi luyện ra được.”
Nghe được lời này của đối phương, ánh mắt của Trần Viễn không khỏi sáng bừng lên.
Nhưng mà, còn không có đợi Trần Viễn làm ra lựa chọn, lại có một cỗ âm thanh khác, nặng nề vang lên.
“Tiểu tử, ngươi cũng không cần phải nghe hắn nói bậy.
Mấy chục vạn năm qua, linh khí ở trên thế giới này đã xói mòn gần hết, cho dù hắn có thể giúp ngươi luyện chế ra khôi lỗi