Rầm!
Ầm ầm!
Đùng!
Rầm!
Liên tiếp những tiếng va chạm vang lên, thân hình của Trần Viễn lúc này đã vọt vào trong đám đông tử thi, hai tay của anh không ngừng quơ lấy đoản đao, hướng về phía từng cỗ tử thi chém xuống.
Mặc dù nói chúng là tử thi, nhưng rõ ràng đám sinh vật chết này còn khó đối phó hơn vật sống.
Bởi vì, tất cả bọn chúng đều không hề sợ chết.
Thậm chí, có một bộ thi thể nửa người nửa sói, cho dù bị Trần Viễn dùng đoản đao gọt mất một nửa khô lâu, nhưng nó vậy mà chỉ hơi ngừng lại động tác một chút, sau đó liền cấp tốc lao lên, hướng về phía anh nhào tới.
May mắn, phản ứng của Trần Viễn cũng rất cấp tốc, anh liền nhanh chóng lăn người xuống đất, tránh được móng vuốt mang theo mấy phần hắc khí từ trên người của bộ thi thể này quẹt trúng, đồng thời cũng chém về phía nó mấy đao, đem toàn bộ phần đầu cũng như xương sống của nó chém thành hai nửa.
Cho đến lúc này, bộ tử thi nửa người nửa sói mới chính thức đổ gục xuống, cũng không có tiếp tục di chuyển.
Thế nhưng, ở phía sau lưng của nó, lúc này lại nhào đến một cỗ thi thể nhân loại, tay cầm lấy một thanh kiếm gỉ, hướng về phía đỉnh đầu của Trần Viễn cấp tốc chém xuống.
Mặc dù thực lực của đám tử thi này không tính là quá mạnh, thậm chí xương cốt của bọn chúng còn có chút giòn xốp, khó mà chống đỡ được đoản đao của Trần Viễn quét tới.
Nhưng mà, số lượng của bọn chúng thật sự là nhiều lắm.
Cứ mỗi một bộ tử thi bị Trần Viễn đánh giết, thì từ bốn phương tám hướng lại có những bộ tử thi khác lao tới.
Bọn chúng giống như là cá diếc sang sông, nhiều vô số kế.
Cho dù lực lượng của Trần Viễn vô cùng mạnh mẽ, nhưng để đem hết toàn bộ đám tử thi này đánh giết, anh cũng hao tốn rất nhiều thể lực.
Thậm chí, chân khí ở trong cơ thể của Trần Viễn lúc này cũng đã tiêu hao đi gần một nửa.
“Phù phù…”
Thở hổn hểnh ngồi bệt ở dưới mặt đất, lúc này sắc mặt của Trần Viễn hơi có mấy phần tái nhợt, ánh mắt chăm chú nhìn về phía một đống xương cốt đang rơi lả tả ở trên mặt đất.
Đam Mỹ Hiện Đại
Trần Viễn cũng không biết vừa rồi mình đã gi3t chết bao nhiêu bộ tử thi như vậy.
Nhưng hiện ta, nhìn một núi xương cốt hiện ra ở trước mặt, Trần Viễn có loại cảm giác vô cùng không được chân thật.
Anh thật sự không có nghĩ đến, mình còn chưa đi đến nơi vị trí trung tâm của Cổ Chiến Trường, chỉ dạo một vòng ở phía ngoài rìa, vậy mà đã gặp được loại sinh vật khó giải quyết đến như vậy.
Nếu như, anh tiến vào vùng trung tâm, vậy thì số lương của đám sinh vật này còn đáng sợ đến như thế nào?
Theo như những gì mà tàn hồn thánh nữ trước đó đã truyền lại, thì bên trong Cổ Chiến Trường này không chỉ tồn tại rất nhiều bảo vật quý giá.
Thế nhưng, nơi này thật sự đã từng xuất hiện qua rất nhiều Thân Linh.
Đúng vậy, đây thật sự là Thần Linh, cũng không phải là những tồn tại chỉ có ở bên trong truyền thuyết.
Mặc dù chính tàn hồn thánh nữ cũng không biết rõ Cổ Chiến Trường này đã tồn tại bao nhiêu thời gian.
Nhưng lúc trước, khi nàng vẫn còn là một vị thánh nữ của Tiên Cung, là một vị cường giả chân chính ở trên Địa Cầu này.
Lúc đó, cho dù là nàng, khi đối mặt với các vị Thần Linh ở đây, đều có một loại cảm giác vô cùng nhỏ bé, chỉ cần đối phương khẽ hơi bóp nhẹ một cái, nàng liền sẽ tan biến khỏi thế gian này.
Thế nhưng, điều còn đáng sợ hơn nữa là, những tôn Thần Linh này cũng không phải là thực thể.
Bọn họ cũng giống như nàng cùng với mấy vị cao thủ ở trong Truyền Thừa Điện, cũng chỉ lưu lại một sợi tàn hồn ở thế giới này mà thôi.
Cho dù là như vậy, ngay vào thời điểm đó, nàng đã chân chính bước vào cảnh giới đỉnh phong của thế giới này, cũng cảm giác bản thân mình thật sự vô cùng nhỏ bé, không có cách nào kháng lại ý chí của đối phương.
May mắn, những vị Thần Linh này dường như đối với nhân loại cũng không có sinh ra ác ý.
Thậm chí, bọn họ còn đối với nàng vô cùng hữu hảo.
Nhờ thế, mà nàng đã từng nhận được một ít truyền thừa, dự định sẽ một lần nữa đem cảnh giới của mình nâng lên, một bước phi thăng, tiến về Thiên Giới.
Nhưng mà, nàng có chút xủi xẻo, ngay vào thời điểm đó, sau khi rời khỏi Cổ Chiến Trường, thì đám thiên