Tề Đồng là bạn thân nhất của Trì Ngộ, thời trung học hai người không giấu nhau chuyện gì, lúc lên Đại học thì một người xuất ngoại, một người ở trong nước, tuy rằng vẫn thường xuyên tương tác với nhau trên WeChat, nhưng quả thật không khăng khít bằng khi còn học trung học.
Lần này vì chuyện của chị gái, Trì Ngộ đem tất cả mọi chuyện riêng tư nhất của gia đình mình kể với Tề Đồng, Tề Đồng chính là chỗ dựa vững chắc của cô trong những ngày cực kỳ đen tối và đau khổ này.
Mối quan hệ của hai người nhanh chóng được hâm nóng, thậm chí còn thân thiết hơn so với ngày trước.
Tuy nhiên, ngay cả khi đối diện với Tề Đồng, Trì Ngộ cũng không định nói hết mọi việc đã xảy ra ở Câu lạc bộ Hoa Mộc Lan.
Việc bị Nhiễm Cấm khống chế và "Dạy dỗ" làm người đã thành niên và có bốn năm sống tự lập ở nước ngoài như Trì Ngộ có cảm giác xấu hổ như đứa trẻ bị giáo huấn, càng cảm thấy mình rơi xuống thế yếu.
Tề Đồng thấy Trì Ngộ không muốn nói nhiều, nhưng trong lòng cô biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm xử lý việc riêng tư của người khác, Trì Ngộ và Nhiễm Cấm sẽ còn đối đầu với nhau, có quá nhiều nhân tố xen giữa hai người họ.
Cùng sự phức tạp trong cái chết của Trì Lý, mối quan hệ giữa họ chắc chắn sẽ thay đổi.
Thay đổi theo hướng nào, hiện tại khó mà nói được.
Mặc dù Trì Ngộ không nói, Tề Đồng cũng đoán được tám chín phần: "Chuyện hôn nhau, muốn nói rõ ràng khó lắm, cũng không cách nào diễn tả được, cậu phải tự trải nghiệm nhiều lần mới cảm nhận được."
Trì Ngộ nghe được bốn chữ "Trải nghiệm nhiều lần" này, mắt trợn trắng.
Tề Đồng: "......"
Mình phun châu nhả ngọc vậy mà còn chưa hầu hạ công chúa điện hạ thoải mái nữa hả? Đúng là làm tiểu thái giám không dễ chút nào.
Quên đi, không đổ thêm dầu vô đống lửa này nữa, nói tiếp chuyện họp lớp đi.
Sáng nay, Tề Đồng mới biết được bạn học cao trung sắp tổ chức họp lớp, cảm thấy Trì Ngộ chắc chắn sẽ không đi, sau khi thuận miệng nhắc đến, cô bắt đầu buôn dưa giúp bạn giải sầu.
Dù gì thì cũng là Tề Đồng, dù đã tốt nghiệp nhiều năm thì vẫn là chị nông dân trồng dưa chân chính, như thể hai người họ vẫn đang ngồi trong lớp học, ai kết hôn với quý tộc nhà giàu, ai khởi nghiệp thất bại chạy lên sân thượng hóng gió vài lần, ai sinh con, ai ngoại tình......
Dù là việc nhỏ nhặt đến đâu cũng thoát không khỏi hoả nhãn kim tinh của cô.
Tề Đồng nói này nói nọ chỉ vì muốn điều tiết bầu không khí và chuyển dời sự chú ý của Trì Ngộ.
Không ngờ đến khi Trì Ngộ thật sự chú ý tới, thậm chí còn nghiêm túc lắng nghe cô nói chuyện, Tề Đồng lại sợ hãi.
Tốt nghiệp mấy năm rồi mà chưa hội họp lần nào, nhưng chuyện của Trì Ngộ hai ngày trước vang động như vậy, tờ báo nào cũng đưa tin về cô, group chat của lớp cũ đột nhiên bắt đầu sôi động, muốn tổ chức gặp mặt ăn uống.
Tề Đồng dùng sợi tóc để nghĩ cũng biết, đám người này vì muốn hóng chuyện nên mới tổ chức buổi họp lớp lần này, muốn gặp mặt Trì Ngộ để nhiều chuyện đó thôi.
Với đầu óc thông minh như Trì Ngộ tất nhiên cũng đoán ra được.
"Cậu nói, Sở Duy gả cho ai? Chu Vũ?" Trọng điểm của Trì Ngộ nằm ngoài dự kiến của Tề Đồng.
"Ừ......
ừm, đúng rồi." Tề Đồng hơi ngập ngừng, sợ mình nói sai gì đó.
"Người sáng lập Công ty Công nghệ Minh Nhật?"
Nghe được sự khẳng định của Tề Đồng, Trì Ngộ xoay chuyển suy nghĩ, hỏi cô: "Khi nào thì diễn ra họp lớp?"
"Bảy giờ tối mai.
Thế nào, cậu muốn đi hả?"
Vài ngày trước Trì Ngộ vào văn phòng Nhiễm Cấm, trong suốt cuộc đối thoại không chiếm được chút ưu thế nào với Nhiễm Cấm, vô tình cô nhìn thấy sổ danh bạ đang mở dưới góc màn hình máy tính của Nhiễm Cấm, dừng lại ở cái tên Chu Vũ của Công ty Công nghệ Minh Nhật.
Quỹ đạo Mặt trăng bị phong tỏa, các cổ đông lớn của Tập đoàn Trì thị đang bị Trì Ngộ chia rẽ, Nhiễm Cấm chưa đầu hàng, vẫn đang bám trụ.
Nhưng muốn bám trụ thì cũng phải có biện pháp thiết thực.
Công nghệ Minh Nhật này có thế mạnh nhất định trong Quỹ đạo Mặt trăng, Trì Ngộ biết điều đó, khi cô còn ở FPIU từng có Dự án hợp tác với công ty này.
Vậy Nhiễm Cấm sẽ nhờ đến sự giúp đỡ của Công ty Minh Nhật?
Không thể làm nàng tìm được lối thoát, Trì Ngộ định ép sát từng bước, cắt đứt tất cả đường lui của nàng, huỷ hoại mọi khả năng của nàng.
"Khi nào thì họp lớp?" Trì Ngộ nói với Tề Đồng, "Mình đi."
Tề Đồng: "......"
Tốt nghiệp cao trung đã hơn bốn năm, bọn họ có lập một group chat, Trì Ngộ cũng là thành viên nhưng quanh năm suốt tháng đều để chế độ không làm phiền.
Trên đường đến dự họp lớp, cô mở group WeChat.
Tất cả nick name trong WeChat đều đổi thành tên thật, Trì Ngộ nhìn một hồi, ánh mắt dừng ở tên Sở Duy.
Vài năm trước, Sở Duy còn hỏi cô mấy câu hỏi chuyên môn về quỹ đạo mặt trăng, Trì Ngộ cũng kiên nhẫn trả lời.
Theo như Trì Ngộ biết, Sở Duy sở hữu một công ty thương mại quốc tế, không liên quan gì đến quỹ đạo của ngân hà.
Có lẽ lúc đó Sở Duy hỏi giúp chồng mình.
Hôm sau, Trì Ngộ đến tầng thượng của một nhà hàng ở phía Nam thành phố, nơi đây đã được bao trọn đêm nay.
Trì Ngộ gặp mặt Tề Đồng dưới lầu, cùng nhau đi lên.
Khi lên tới tầng thượng, thấy đã có hơn ba mươi người ở đó.
Để tránh gió đồng thời không bị chặn mất tầm nhìn, người ta che phủ sân thượng nhà hàng bằng mái vòm trong suốt hình bán nguyệt, kéo dài từ trần đến sàn, tích hợp hệ thống điều hoà không khí, có thể ngắm nhìn cảnh đêm khi thành phố dần lên đèn, không lạnh cũng không ngột ngạt.
Trì Ngộ vừa xuất hiện, những nhóm nhỏ đang tách ra uống rượu và tán gẫu riêng lẻ liền tập trung lại phía cô.
Trì Ngộ vừa trò chuyện với bạn học cũ, bốn lạng đẩy ngàn cân tránh đi sự tò mò của họ, vừa cùng Tề Đồng ngồi xuống sô pha.
Khi vừa ngồi xuống, Trì Ngộ nhìn thấy Sở Duy đang ngồi đối diện, mặt ủ mày chau.
......
Di động có thông báo mới, một triệu nhanh chóng được chuyển vào tài khoản quen thuộc ở nước ngoài.
Trước đây Trì Lý đều tự làm chuyện này, bây giờ lại do Nhiễm Cấm làm.
Trước khi bắt đầu video, Nhiễm Cấm lật lại chiếc gương thường quay mặt vào vách tường, soi qua.
Vì thiếu ngủ lâu ngày nên sắc mặt nàng vô cùng kém, chỉ có thể dùng trang điểm để che lấp.
Trang điểm xong, khí sắc của nàng được cải thiện khá nhiều, sau khi thực hành vài kiểu cười dịu dàng, ấn vào phím gọi video.
Sau vài giây chờ đợi, một cây thông Noel với rất nhiều đồ trang trí khác nhau xuất hiện trên màn hình.
"Merry Christmas!"
Giọng nói non nớt vang lên, một cô bé cột tóc đuôi ngựa bất ngờ lao ra, dùng sức hôn lên màn hình.
Cô bé ước chừng ba, bốn tuổi, đôi mắt to tròn trong veo, cười lên biến thành hai vành trăng khuyết.
Bé thấy Nhiễm Cấm trên màn hình, không nhịn được đặt máy tính bảng lên bàn, hôn lấy hôn để.
Đến tận khi máy tính bảng bị bé làm đập mặt xuống, người quản gia phụ trách chăm sóc bé mới vội vàng chạy đến, dựng máy lên, tiện thể cũng dựng thẳng chiếc mũ Giáng Sinh trên đầu mình.
Nhiễm Cấm cười nói với cô bé: "Còn một thời gian nữa mới đến lễ Giáng sinh."
"Nhiễm tiểu thư." Quản gia nói, "Mấy hôm nay tiểu tiểu thư* vẫn luôn đòi gọi video, chắc là vì nhớ cô và Trì tổng quá."
Nhiễm Cấm cười nói với màn hình: "Nhớ thì cứ gọi video cho tôi, cho tôi xem con bé lại cao thêm bao nhiêu rồi."
Cô bé hếch chiếc cằm nhỏ nhắn lên, đứng chống nạnh, so đầu mình với quản gia: "Xem con cao chưa nè!"
Nhiễm Cấm nhẹ nhõm khi nhìn thấy dáng vẻ hoạt bát của cô, không nhịn được đưa tay chạm vào khuôn mặt nhỏ xinh của cô bé qua màn hình.
"Mẹ ơi, chừng nào thì hai người mới tới thăm con? Con ngoan lắm, luôn ăn cơm đúng bữa." Cô bé quỳ gối trên thảm, khuôn mặt để sát vào màn hình, tỏ vẻ tủi thân.
Mắt Nhiễm Cấm hơi nóng lên: "Mẹ xin lỗi cục cưng, bây giờ mẹ hơi bận, chờ khi nào có thời gian nhất định mẹ sẽ bay tới thăm con, được không?"
"Dạ." Cô bé hơi thất vọng, bé hiểu ý của Nhiễm Cấm, Giáng sinh này phải trải qua một mình rồi.
Nhiễm Cấm nói chuyện với cô bé thật lâu.
Cô bé kể cho nàng nghe vô số chuyện vụn vặt, ăn gì, thấy gì, chơi gì, chỉ cần bé nghĩ đến đều sẽ nói ngay với mẹ.
Nhiễm Cấm cũng không cảm thấy mất kiên nhẫn, tiếp tục trò chuyện với bé cho đến khi cô gái nhỏ cầm máy tính bảng ngủ thiếp đi.
Quản gia rón rén bế cô bé về phòng ngủ, lúc này Nhiễm Cấm mới tắt video.
Nhiễm Cấm cảm thấy dường như cô bé đã nhận ra điều gì đó, lần trước còn hỏi đến Trì Lý, lần này lại không hề đề cập.,
Nhiễm Cấm day day sống mũi, đầu thì đau và người thì mệt.
Có điều, do Trì Ngộ đã mống mắt của nàng nên giờ đây có thể nhẹ nhõm hơn phần nào, bởi lúc này không phải đeo thiết bị chặn sao chép nữa, thứ đó quá hại mắt, nàng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều sau khi tháo nó xuống.
Sau khi uống một tách cà phê, Nhiễm Cấm hồi phục năng lượng và quay trở lại máy tính.
Trình duyệt mở rất nhiều cửa sổ, hầu hết đều là nội dung công việc.
Nàng lại lần nữa mở ra một cửa sổ, không gõ vào thanh tìm kiếm mà nhập trực tiếp địa chỉ.
Đây là trang web email, nàng nhập tên đăng nhập và mật mã vào.
Có email mới.
Nhiễm Cấm cau mày nhìn nó một hồi, hơi sợ hãi, đồng thời cũng cảm thấy may mắn.
Cuối email còn để lại số điện thoại liên lạc, nàng bấm gọi.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, bên kia im ắng, không ai lên tiếng.
Nhiễm Cấm mở miệng trước: "Anh là, Chu Vũ Chu tiên sinh phải không?"
Người đàn ông bên kia thở ra một hơi nặng nề, dội vào trong microphone.
"Mình cảm thấy anh ấy có người khác bên ngoài."