Mấy ngày nay khi ra ngoài đều là Trì Ngộ lái xe, nhưng hôm nay, Nhiễm Cấm nhận ra trạng thái tinh thần của cô không tốt lắm nên gọi tài xế đến lái, nàng và Trì Ngộ cùng ngồi vào ghế sau.
"Với tình hình giao thông bây giờ thì khoảng 45 phút nữa mới đến tập đoàn STAR, có muốn tranh thủ ngủ một chút không? Nghỉ ngơi tốt mới tập trung được, nếu không, chỉ sợ sau khi gặp Đổng tổng, em sẽ không nhớ được trọng tâm lẫn kỹ năng đàm phán."
"Không cần đâu, em không buồn ngủ." Trì Ngộ nói.
Hai người ngồi ở hai đầu của băng ghế sau, khoảng cách ở giữa đủ cho một người đàn ông cao lớn chen vào.
Xe từ từ di chuyển ra khỏi gara ngầm, Nhiễm Cấm kể cho cô nghe về lai lịch của tập đoàn STAR và Đổng Lĩnh, đồng thời giải thích với cô rất nhiều điều cần phải chú ý khi hợp tác với Tập đoàn STAR.
Trì Ngộ im lặng lắng nghe, Nhiễm Cấm nói hơn hai mươi phút mà xe chạy chưa được ba km, tình hình giao thông sáng nay đúng là rất tệ.
Nhiễm Cấm nhìn ra ngoài cửa sổ nói: "Hôm nay là sinh nhật của em, lẽ ra không nên bắt em chạy tới chạy lui, nhưng Đổng tổng rất bận, không dễ hẹn được, cuộc hẹn hôm nay đã được lên lịch từ rất lâu.
Chúng ta đi sớm về sớm.
Trưa nay có thể sẽ dùng bữa ở chỗ họ, chiều về em có thể đi tìm bạn bè, cùng nhau tổ chức sinh nhật."
Nhiễm Cấm vẫn luôn nhìn ra ngoài, không nghe tiếng trả lời mới tò mò quay đầu lại, thấy Trì Ngộ không biết đã lặng lẽ nhìn nàng bao lâu rồi.
Khoảnh khắc bắt gặp đôi mắt xinh đẹp của Trì Ngộ, đáy lòng Nhiễm Cấm nhất thời hỗn loạn, ép mình dời mắt đi.
Nhận thấy bầu không khí có gì đó không ổn, Nhiễm Cấm nhớ ra hôm qua Lộ Tư Kình nhắc đến việc gặp Trì Ngộ ở trung tâm thương mại.
Tối qua, Lộ Tư Kình gọi điện thoại cho nàng kể lại rằng, cô đã rất tức giận khi gặp Trì Ngộ ở trung tâm thương mại, nói Trì Ngộ sao có thể nghĩ rằng giữa hai người có quan hệ đặc biệt chứ, đúng là không thể hiểu được.
Sau đó, Lộ Tư Kình còn giải thích rõ ràng với cô, nhấn mạnh rằng mình đã có bạn trai, không có cái chuyện vớ vẩn như cô nghĩ.
"Mình còn tưởng con rùa rụt đầu đó muốn tìm mình kiếm chuyện, nếu cô ta thật sự muốn động chân động tay với mình, mình cũng sẽ ra tay không thèm nể mặt cậu đâu.
Không ngờ, chẳng những không động thủ mà còn có vẻ rất tin lời mình nói.
Cuối cùng cậu có đoán được cô ta hỏi gì mình không?"
"Hỏi gì?"
"Về chuyện của cậu đó."
Tim Nhiễm Cấm đột nhiên thắt lại vì câu nói của Lộ Tư Kình.
"Chuyện gì chứ?"
"Thậm chí cô ta còn chẳng hỏi chuyện chị gái mà chỉ muốn biết về tình hình hiện tại của cậu thôi."
"......"
"Tất nhiên là mình không có nói, bởi vì mình cũng có biết nhiều nhặn gì đâu." Lộ Tư Kình nói đến đây, tự giễu cười cười, "Chuyện cậu không muốn nói thì ai có thể ép được chứ."
Nhiễm Cấm đang định nói cảm ơn với cô, Lộ Tư Kình lại nói: "Nhưng mình đã nhắc nhở về chị gái cô ta."
Nhiễm Cấm lập tức đứng dậy khỏi ghế sô pha trong căn hộ: "Tư Kình! Cậu đã hứa với mình là sẽ không bao giờ nói ra!"
"......
Mình không nói, mình chỉ nhắc nhở cô ta thôi mà."
"Tư Kình!" Nhiễm Cấm hiếm khi giận dữ hét lên thế này, mặt đỏ bừng lên.
"Mình thật sự không có nói! Dù muốn thì mình có thể nói gì chứ, mình chỉ nhìn ra có chút xíu, có hay biết gì về bí mật giữa cậu và Trì Lý đâu." Lộ Tư Kình nói chậm lại, "Tuy là vậy, nhưng chỉ bằng mấy chuyện đó thôi cũng đủ thấy cô ta là hạng người gì rồi."
Nhiễm Cấm: "......"
Tức giận đến mức huyệt thái dương đau nhói.
"Thôi, là mình lắm lời, chuyện này thì liên quan gì đến mình chứ? Sao mình phải tức giận, xét cho cùng thì cũng là chuyện của cậu với chị em nhà họ Trì đó, mình chỉ là người dưng thì nói nhiều làm gì."
Nghe thấy Lộ Tư Kình không vui, Nhiễm Cấm cũng mềm lòng, nói với cô: "Mình không trách cậu.
Chỉ là......
cậu cũng biết, chỉ cần là việc liên quan đến Tiểu Ngộ sẽ dễ làm mình kích động."
"Mình muốn hỏi cậu từ lâu rồi." Lộ Tư Kình nói, "Cậu muốn giấu cô ấy đến khi nào? Cậu cảm thấy có thể giấu đến khi nào chứ?"
Nhiễm Cấm cầm chiếc điện thoại đang dần nóng lên, lông mi khẽ lay động, nói: "Cho đến ngày mình chết."
Một khoảng lặng ngắn xen giữa hai đầu điện thoại, đến khi tiếng thở dài của Lộ Tư Kình tràn vào micro.
"Tên đầu rùa này tinh tế lắm." Giọng nói của Lộ Tư Kình giống như tiếng nước trong đêm, rất nhẹ, nhưng lại khiến người ta run sợ, "Cậu không thể giấu cô ấy lâu vậy được.
Cậu có nghĩ đến, khi cô ấy biết được tất cả sự thật sẽ có cảm giác gì không? Chắc chắn sẽ cảm thấy bản thân là kẻ ngu ngốc thuần chủng nhất đó."
"Chị Nhiễm." Trì Ngộ thấy nàng nhìn phong cảnh ngoài cửa đến xuất thần, lên tiếng gọi.
Nhiễm Cấm giống như chưa từng thất hồn lạc phách, quay đầu nhìn về phía người lái xe trước mặt, khẽ "Ừm" một tiếng.
"Cảm ơn món quà sinh nhật của chị." Trì Ngộ nói.
Câu nói của Trì Ngộ làm Nhiễm Cấm choáng váng, bất giác hướng mắt về phía cô.
"Em thấy rồi, chị là người nhận chuyển phát nhanh." Không biết có phải vì cả đêm không ngủ hay không, thái độ hung hăng hiếu chiến của Trì Ngộ đã bớt đi nhiều, ngữ điệu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, "Nếu là do chị hai chuẩn bị, chắc là chị ấy sẽ viết tên của mình."
Vừa nãy, Trì Ngộ xem lại video do chị gái gửi cho cô vài lần.
Vì video có độ phân giải cao nên cô có thể nhìn thấy ngày tháng ở góc trên bên phải của màn hình máy tính bên cạnh chị.
Ngày quay video trễ hơn thời điểm Nhiễm Cấm công khai chuyện chia tay với chị gái cô.
Nếu thật đây là quà sinh nhật chị gái chuẩn bị cho Trì Ngộ, tên người nhận sẽ là tên chị ấy chứ không thể nào là bạn gái cũ đã chia tay.
Huống hồ gì, ai có thể dự đoán được cái chết của mình? Nếu chị gái không xảy ra chuyện, Trì Ngộ cũng sẽ không về nước ngay lúc này, món quà kia cũng sẽ không gửi đến cao ốc U.P mà trực tiếp gửi đến nhà của Trì Ngộ ở nước ngoài.
"Có lẽ chị em còn chưa kịp chuẩn bị......" Trì Ngộ cụp mắt xuống, "Cảm ơn chị."
Nhiễm Cấm nắm hai tay vào nhau, khoé môi mím chặt, cố gắng không biểu hiện ra bất kỳ cảm xúc nào.
"Không có gì, chỉ là việc nhỏ thôi.
Trước đó cũng do nghe chị em nói tôi mới biết là em thích gì.
Dù tôi và chị em đã chia tay, nhưng tấm lòng của hai người đối với tôi trong mấy năm qua tôi vẫn luôn nhớ rõ."
Trong cái nhìn tĩnh lặng của Trì Ngộ, mơ hồ cất giấu hơi nóng bỏng cháy.
Nhiễm Cấm không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, thế nên quay lại với những gì nàng vừa nói, tiếp tục dạy cô một số nghiệp vụ kinh doanh, cách đối phó với các đối tác trên thương trường, nói ai đáng tin cậy ở Trì thị, ai đã không còn để tâm ở đây......
Trì Ngộ hơi lơ đễnh, bị Nhiễm Cấm phát hiện, cười hỏi cô: "Không phải em muốn tiếp nhận Tập đoàn Trì thị sao? Sau này em phải tự tay làm hết đó.
Bây giờ tìm hiểu trước một chút, sớm học tập, sau này mới không bỡ ngỡ."
Trì Ngộ khó hiểu: "Chị có ý gì?"
"Không lẽ em không muốn tiếp nhận Trì thị?"
Trì Ngộ lập tức ngồi thẳng người.
Lúc này xe đã đến gara ngầm của Tập đoàn STAR, Nhiễm Cấm nói khát nước, bảo tài xế ra ngoài mua nước đào.
Tài xế rất thức thời, vội vàng chạy sang cao ốc bên cạnh mua nước.
"Sao lại ngạc nhiên như vậy?"
Trong xe chỉ còn lại hai người, Nhiễm Cấm mỉm cười nói: "Trước đó tôi cũng đã nói rồi, tâm huyết của chị em tôi sẽ giao cho em."
Tất nhiên Trì Ngộ vẫn còn nhớ, cũng nhớ nửa câu sau Nhiễm Cấm đã nói: "Nhưng không phải bây giờ."
"Ừm, bây giờ......quả thật không thể." Cảm xúc Nhiễm