"Trương tiểu thư, cô tới đây một chút."
Trì Ngộ để lại một câu khi đến Phòng kế hoạch, sau đó trở lại văn phòng Nhiễm Cấm.
Tất cả mọi người trong Phòng kế hoạch đang tăng ca, mọi ánh mắt đều hướng về người may mắn Tiểu Trương này.
Trong lòng Tiểu Trương bật thốt ra hai chữ —— "Xong rồi".
Chắc là bởi vì vừa rồi lanh quá, nên đã gây ra bất đồng giữa tiểu Trì tổng và Nhiễm tổng rồi.
Khi bước vào phòng, cô nhìn quanh, không thấy Nhiễm tổng, sợ tới mức tim như muốn đóng băng.
"Tôi có chuyện muốn hỏi cô."
Tiểu Trương đứng thẳng người, chuẩn bị ăn đòn: "Ngài cứ nói!"
"Cô làm trợ lý cho Nhiễm tổng lâu như vậy, chắc là biết chị ấy thích ăn gì, nói cho tôi biết đi." Trì Ngộ cầm di động bằng cả hai tay, chờ Tiểu Trương nói để ghi lại.
Tiểu Trương vẫn giữ nụ cười bình tĩnh, trong lòng thì đã xác định rằng sự vắng mặt của Nhiễm tổng lúc này nhất định có liên quan đến việc lắm miệng của mình khi nãy.
Nhưng có vẻ tiểu Trì tổng có giáo dưỡng tốt, không có ý trách móc gì cô.
Tiểu Trương lập tức mở app đặt thức ăn, nói với Trì Ngộ những nhà hàng mà Nhiễm Cấm thường ăn nhất và những món ăn mà nàng gọi nhiều nhất.
Gà Cung Bảo, Sủi cảo tôm, Cơm niêu đất sét, Phở xào thịt bò*, Cá hố chiên giòn......
và một số món súp.
(*Phở xào thịt bò (Beef chow fun)): một món ăn Quảng Đông phổ biến)
Ôm theo tâm lý lấy công chuộc tội, Tiểu Trương ân cần nói với Trì Ngộ: "Tí nữa tôi gửi danh sách Excel qua cho ngài được không?"
Trì Ngộ: "......
Chắc không cần đâu, tôi nhớ hết rồi, cảm ơn."
Tiểu Trương lập tức nói: "Tiểu Trì tổng đừng khách sáo! Nếu có bất cứ thứ gì tôi có thể giúp, xin đừng ngại nói ra!"
Sau khi Tiểu Trương rời khỏi, Trì Ngộ càng thấy đói khi đọc những món ăn cô viết trên điện thoại di động.
Từ giữa trưa đến giờ cô chỉ uống cà phê, buổi trưa cũng không ăn gì vì đối mặt với Đổng Lĩnh.
Lúc này trên màn hình hiện lên đầy rẫy những món cô thích ăn, bụng cô bất giác réo lên.
Nghĩ đến đây, đột nhiên Trì Ngộ phát hiện ra điều gì đó.
Cô nhìn menu lần nữa, giật mình, dùng điện thoại di động gửi tin nhắn WeChat cho Tiểu Trương:
【 Cô vẫn nên gửi cho tôi một bảng Excel đi.
】
Tiểu Trương: "......"
Tiểu Trương làm việc nhanh nhẹn, vài phút sau đã gửi đến danh sách món ăn Nhiễm Cấm thường xuyên gọi.
Đọc xong, Trì Ngộ chứng minh được suy đoán trong lòng.
Món Nhiễm Cấm thích ăn, đều là món Trì Ngộ thích ăn, hoặc đã từng thích.
Không thể sai được.
Khi cô còn ở nhà, dì Tô sẽ đặc biệt thu thập những món Trì Ngộ và Trì Lý thích ăn, ghi lên tấm bảng đen nhỏ cạnh tủ lạnh, mỗi bữa ăn đều phải quan tâm đến cân bằng dinh dưỡng, đồng thời phải phù hợp với khẩu vị của hai chị em.
Hầu như tất cả các món ăn mà dì Tô viết trên bảng đen nhỏ đều ở dạng này.
Nhưng chỉ là những món Trì Ngộ thích ăn, mà không phải món chị gái cô thích.
Nói như vậy, mấy năm qua Nhiễm Cấm chẳng những không bao giờ cự tuyệt bất cứ thứ gì Trì gia cho nàng, thậm chí còn không tỏ ra thích bất cứ thứ gì.
Thứ duy nhất chị ấy có vẻ thích......
Ánh mắt Trì Ngộ bất giác chuyển hướng về phía bàn làm việc của Nhiễm Cấm, nghĩ đến đoá hồng trắng giấu dưới bàn.
Lần trước Trì Ngộ đã cố gắng vạch trần tâm tư Nhiễm Cấm, nhưng sau khi bị nàng hoàn mỹ phủ nhận, Trì Ngộ không bao giờ nhắc đến chuyện đó nữa.
Xấu hổ cũng là một dạng tâm lý trốn tránh.
Nói gì đi nữa thì trong lòng cô, Nhiễm Cấm cũng là bạn gái của chị hai, dù cho đã chia tay, chị gái cũng đã qua đời, hay cô và Nhiễm Cấm từng có những hành động thân mật thế nào đi nữa.
Nhưng đối với Trì Ngộ, quan hệ giữa cô và Nhiễm Cấm tồn tại chỉ vì chị gái cô.
Theo lý mà nói, ngoài việc luôn muốn áp chế đối phương, giữa họ còn tồn tại một khoảng cách không thể vượt qua.
Huống chi đã dần thấy rõ khả năng Nhiễm Cấm vô tội.
Tuy nhiên, ngày càng có nhiều manh mối được đặt ra trước mắt, không khỏi làm Trì Ngộ lặp đi lặp lại một câu hỏi ——
Rốt cuộc thì chị hai và Nhiễm Cấm có quan hệ gì?
Trước đó, vì lý do gì mà chị hai muốn đưa Nhiễm Cấm về nhà, tại sao mấy năm qua lại muốn bồi dưỡng cho chị ấy?
Chị hai và Nhiễm Cấm có quan hệ yêu đương thật sao?
Khi Trì Ngộ bắt đầu tập trung suy nghĩ, cô sẽ vô thức cắn đốt ngón tay của mình.
Trí nhớ của Trì Ngộ rất tốt, tuy rằng không thể nào quan sát cách thức ở chung giữa chị gái và Nhiễm Cấm, nhưng dù sao cũng sống dưới một mái nhà, nghiêm túc nhớ lại thì hành động thân mật nhất giữa hai người là chị gái ôm eo Nhiễm Cấm.
Ngoại trừ chuyện này ra thì nắm tay cũng rất ít, đừng nói đến chuyện hôn nhau hay những hành động thân mật hơn.
Phần lớn thời gian khi Trì Ngộ đi cùng với họ đều là cùng đi với chị gái, Nhiễm Cấm giúp hai người xách đồ phía sau, hoặc là ở phía trước lái xe.
Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng chị gái không muốn làm chuyện quá người lớn trước mặt em gái nên cố tình tránh đi.
Nhưng kết hợp với căn phòng nhỏ trong phòng ngủ, cùng với sự hình thành tính cách kỳ lạ của Nhiễm Cấm, giống như bí mật này chỉ cần giơ tay lên là chạm tới, nhưng mãi mãi không thể cầm nắm được.
Trước nay Trì Ngộ luôn muốn biết sự thật, còn hiện tại, cô vẫn muốn tìm ra sự thật như cũ, chị gái là chết như thế nào, và điều gì đang ẩn giấu trong lòng Nhiễm Cấm.
Đồng thời, cô cũng nhận ra rằng có những tai họa đang rình rập bên dưới sự thật.
Khi nhấc lên một góc của sự thật, e rằng sẽ bị tàn phá đến xương cốt không còn.
Nhưng cô không có đường lui.
Trước kia, vào thời điểm cha mẹ mất đi, chị gái đã không chút đắn đo chặt đứt tương lai của mình, gánh vác trách nhiệm trên vai, chắn gió che mưa cho Trì Ngộ một khoảng trời bình yên để trưởng thành, Trì Ngộ không thể nào quên.
Hiện giờ, chị gái nằm lặng câm dưới lòng đất lạnh không rõ nguyên do, thế nên dù phía trước có là núi đao biển lửa, cô cũng phải lao vào.
Trì Ngộ đang chìm đắm trong suy tư, chợt nghe thấy có âm thanh phía cửa, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Nhiễm Cấm.
Nhiễm Cấm quay lại, cầm hộp cơm trong tay, đặt thức ăn trước mặt Trì Ngộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra:
"Buổi tối ăn cơm hộp được không? Có món gà Cung Bảo em thích nhất đây."
Trì Ngộ liếc nhìn hộp cơm, là nhà hàng Trung Hoa yêu thích của cô.
"Cảm ơn chị Nhiễm." Trì Ngộ nói, "Vậy còn chị?"
"Tôi ăn dưới lầu rồi." Nhiễm Cấm cởi chiếc áo khoác dày nặng ra, khi treo áo lên, đường cong của nàng lộ ra hoàn hảo dưới bộ âu phục cắt may khéo léo.
"Chị ăn nhanh vậy." Tầm mắt Trì Ngộ dừng trên eo Nhiễm Cấm, đến khi nàng xoay người thì cô đã kịp thu lại ánh mắt.
"Một người ăn tất nhiên là nhanh rồi." Nhiễm Cấm ngồi lại vào ghế.
Trì Ngộ thu nhỏ bảng Excel, cầm di động lên, nói: "Vậy thì em gọi cơm hộp cho nhóm người Tiểu Trương, không gọi phần chúng ta."
"Ừm." Nhiễm Cấm nói, "Thật ra cũng không còn gì nữa, em ăn cơm xong thì về đi."
Trì Ngộ trả lời nàng: "Chắc chị cũng xong việc