Ọt ọt… Tiếng bụng kêu réo đánh tan suy nghĩ Trần Lâm, lúc này hắn mới nhớ ra mãi chưa có gì bỏ bụng, không biết đã nằm ở đây mấy ngày rồi, chiếc bụng đói meo kéo đi toàn bộ sức lực vừa mới tràn đầy của hắn.
Nhìn lại cơ thể của mình Trần Lâm khẽ nhíu mày, cả cơ thể như vừa xông qua trận ác chiến trở về, tuy không thấy vết thương nào nhưng cả bộ áo dính bê bết máu đã săn cứng lại từ khi nào.
Hắn không nhớ rõ thực chất đã xảy ra chuyện gì, sau khi hoàn thành đột phá, từng đạo kinh mạch bị cưỡng ép rồi bản thân liền mất đi ý thức.
Không quá rõ ràng nhưng nhìn từng vệt máu khô trên áo Trần Lâm cũng đoán được phần nào, có vẻ đây là hậu quả khi quá cưỡng ép bản thân mình cùng với tạp chất cơ thể, vì đã khô bết lại với áo nên không còn mùi hôi tanh như các lần trước đây nữa.
Nhẫn nhịn cái đói đang liên tục đánh tiếng hắn liền tắm rửa bản thân qua một lần.
Tiểu Bạch không biết lúc này đã chạy đi đâu rồi, Trần Lâm không quá để ý việc này liền thay một bộ đồ mới rồi kéo bản thân rời khỏi căn phòng.
Khi biết thời gian đã trôi qua hai ngày Trần Lâm chỉ biết lắc đầu cười, tu đạo dục tốc bất đạt đúng là cưỡng ép bản thân quá là một điều không tốt, cơ sở xây dụng chỉ miễn cưỡng vừa đủ, may mắn không có sai bước nào nếu không mọi chuyện khó nói.
Dạo một vòng bên ngoài lấp đầy cái bụng, sau đó Trần Lâm không nhanh không chậm hướng về phía trung tâm Hương Sơn đi tới, bên ngoài lúc này vẫn rất là đông đúc, hai bên tấp nập ngược xuôi.
Có điều Hương Sơn lúc này dường như có đôi chút sự khác biệt, cụ thể ở đâu hắn cũng không quá rõ ràng, hình như không giống như mấy ngày trước hắn đến.
Là một toà thành lớn, bên trong bày bán đủ mọi thứ, những cửa tiệm từ lớn tới nhỏ trải dài dọc khắp con đường, có những tiệm còn lớn hơn cả thảy với tất cả mà hắn gặp phải từ trước tới giờ, nhất là cửa tiệm linh khí, linh thú, linh thư, linh đồ,… đều có đủ cả.
Trong lòng thầm than lên một tiếng, vốn từ khi tới Hương Sơn thì Trần Lâm vẫn chưa thăm thú nơi này lần nào cả.
Vẫn đang rảnh rỗi nên Trần Lâm quyết định ghé xem các cửa tiệm này một lượt, mấy loại linh khí này so với những binh khí phổ thông thì tốt hơn nhiều lần, nó được tạo từ những vật liệu tốt nhất, giá cả cũng vô cùng đắt đỏ, những võ giả khó có thể sở hữu được chúng, nhưng nếu so với Vân Thiên kiếm của hắn thì vẫn kém quá nhiều.
Khác với linh khí thì các loại còn lại đặc sắc hơn nhiều, hắn mới lần đầu thấy qua những thứ thế này, mặc dù không có linh khí gia trì bên trong nhưng lại cảm nhận được một tia linh khí đến từ bên ngoài, nếu nhìn kỹ sẽ thấy ở một góc của các món đồ này được khắc lên một ấn ký đặc biệt, linh khí chính là được khắc vào bên trong này.
— QUẢNG CÁO —
Loại đặc sắc này đến từ các loại như cầm, kỳ, thi, hoạ mỗi loại đều có đủ cả, Trần Lâm không biết mấy loại linh khí này dùng thế nào, mỗi loại tuỳ vào công dụng đều có cách dùng khác nhau, không thể nhìn qua một lần mà liền có thể đoán ra được.
Mấy món này mặc dù khá là đắc sắc nhưng Trần Lâm hắn cũng không cần đến những thứ này, nhìn thì có vẻ lợi hại nhưng thực chất uy lực lại không có được bao nhiêu bị hạn chế rất nhiều, cũng chỉ miễn cưỡng xem như loại bán linh khí của tu chân giới mà thôi.
Xem đi xem lại một hồi cũng không thấy món nào đáng tiền hắn liền quay người rời đi, cứ tưởng sẽ may mắn gặp được một món hạ phẩm linh khí nào nữa, xem ra là do hắn ôm hy vọng quá nhiều rồi, linh khi tu chân đúng là chỉ ngộ không thể cầu.
Rời đi mấy cửa tiệm Trần Lâm tiến tới trung tâm Hương Sơn, mấy ngày trước hắn có hẹn với đám người Hùng Cường nhưng do tu luyện nên chậm trễ không ít thời gian, nhưng đến muộn còn hơn không đến, đã lỡ hẹn thì không thể thất hứa được.
Vạn Linh hội là một trong những nhà lớn nhất Hương Sơn, tuy bề ngoài không bằng Đào gia nhưng cũng không kém là bao, không ai biết là Vạn Linh hội tồn tại lúc nào nhưng nó đã đứng sừng sững ở đây từ rất lâu rồi.
Đào gia có Đào Lãng Nguyên trưởng lão Lĩnh Hồng sơn, một trong tam sơn thánh địa, chủ nhân của một toà thành được coi là Việt Thường ngũ đại thành trì, bấy nhiêu đó đủ nhấc lên sức nặng của một Đào gia rồi, từ đây có thể thấy được Vạn Linh hội to lớn đến nhường nào.
Cái này chỉ để nhấc lên cái tên Vạn Linh hội mà thôi, thực chất thì nếu mà so sánh thì Đào gia không thể nào so lại được, chỉ là Vạn Linh hội không quá truy cầu danh tiếng nên bình thường cũng chẳng ai đem ra so sánh.
Cơ sở của Vạn Linh hội có ở mọi nơi trên khắp Vạn quốc này, thử nghĩ một ngày toàn bộ trong đó tập hợp lại thì nó sẽ trở nên khổng lồ đến mức nào, chỉ là điều này e rằng không bao giờ thực hiện được.
Đám người Hùng Cường cũng là từ Vạn Linh hội mà ra cả, tham gia vào Vạn Linh hội lại khá dễ dàng, không giống với Lĩnh Hồng sơn năm năm mới chiêu đồ một lần, lại còn rất khắt khe tuyển chọn trong nhóm thất niên nữa.
— QUẢNG CÁO —
Những người hết cơ hội lên thánh sơn, nhưng nếu vẫn muốn tiếp tục làm linh sư thì vẫn