Sau ba ngày anh dũng cày cuốc trên trang sách, các tử sĩ của chúng ta á nhầm các sĩ tử mới đúng,chuẩn bị lâm trận.
Mặt mày ai nấy đều gay go nhưng An Tĩnh do được tuyển chọn thẳng nên cũng nhàn nhã chán.
Để không bị rảnh rỗi sinh nông nổi nên An Tĩnh quyết định làm hồ sơ xin chuyển vào A2, cô biết rằng Tô Nguyệt cũng sẽ được chuyển đi nhưng sẽ không rõ 1 trong hai lớp nhất nhì này cô bạn mình sẽ vào lớp nào.
Trần Uyển không khỏi ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì nhiều, bà cũng nhanh chóng liên hệ với ban giám hiệu về chuyện con gái mình muốn chuyển lớp.
Tưởng ai muốn xin vào lớp chọn chứ nếu là An Tĩnh không nói hai lời liền được phê duyệt.
Có điều là bên trường muốn An Tĩnh chuyển đến A1 thì bà cũng từ chối, chỉ theo ý con gái và tôn trọng quyền tự do của con cái.
Tô Nguyệt trước khi thi tới ôm lấy ôm để An Tĩnh với mục đích là xin vía của An Tĩnh độ cô.
Lục Ngạn cũng rất muốn vào học bởi vì có An Tĩnh thôi chứ chả có gì để nói cả.
Đúng là thà chảy mồ hôi trên trang sách còn hơn rớt mắt trên bài thì, quả thật không sai mà!
Sau khi thi xong, ai nấy đều vất vưởng như cô hồn, mặt mày rũ rượi bước ra khỏi phòng, không khỏi oán hận.
Đề như vậy chết học sinh rồi còn đâu!
Tô Nguyệt nghe lời than vãn của mọi không khỏi cười chột dạ.
Sau một khoảng thời gian dài được An Tĩnh cải tạo thì những bài thi câu hỏi vừa rồi chưa đủ quỷ quái như mê cung mà An Tĩnh đã cho cô làm đâu nha!
Hi hi phải về bao cho An bảo bối một chầu hoành tráng mới được!
Kết quả nhanh chóng được công bố ra trong nội bộ, không ngoài dự liệu của An Tĩnh, Tô Nguyệt lọt vào danh sách.
Chậc, không phí công mình cải tạo bấy lâu nay!
Nhìn hết danh sách được Trần Khiêm gửi trong nhóm, thấy cái tên quen thuộc, An Tĩnh không khỏi bất ngờ.
Hầy dà, lại là một tên cáo già đội lốt cừu non!
…
Ngày hôm sau.
An Tĩnh cầm cuốn sách mượn ở thư viện, đang đọc giữa chừng thì thấy Tô Nguyệt đang cầm hai chai nước đi tới chỗ cô đang ngồi, mặt mày u ám.
Nhìn bộ dạng đứng ngồi không yên của Tô Nguyệt cô không khỏi bật cười nhưng vẫn không thể tiết lộ ra được vì để trường công khai mới đúng.
Tô Nguyệt than ngắn thở dài, tra tấn lỗ tại của An Tĩnh không ngừng.
"An bảo bối, không biết tớ có rớt không? Tớ sợ quá đi hu hu!"
"Tớ làm câu đó có đúng không nữa?"
"Cậu nói coi tớ có đậu hay không?"
Hàng vạn câu hỏi lòng vòng trong một chủ đề được viết thành một bản tình ca do Tô Nguyệt sáng tác, đang không ngừng ca cẩm An Tĩnh.
An Tĩnh ban đầu vui nhưng sau đó cực kỳ bực bội, kéo Tô Nguyệt lại gần rồi mở điện thoại ra, dí sát cho Tô Nguyệt xem rồi tắt.
"Không được phép la hét! Không được nói nghe rõ chưa!"
Tô Nguyệt gật đầu làm động tác khóa miệng lại, vui sướng không biết chia sẻ như thế nào, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nuốt cục vui sướng nghẹn họng này.
…
Ngày công bố kết quả.
Tống Nghiên miệng không khép được nụ cười vào lớp học thông báo.
"Cô thật sự không ngờ đến lớp ta tiến bộ vượt bậc như thế.
Trong 28 bạn trong danh sách, lớp ta có 2 bạn trúng tuyển vào lớp đặc huấn không kể An Tĩnh.
"
Cả lớp ai nấy đều hồi hộp chờ đợi, nôn nóng muốn biết kết quả ra sao.
Không để học sinh mình chờ đợi lâu, Tống Nghiên mở sổ ra.
"Xin chúc mừng hai bạn Tô Nguyệt và Lục Ngạn, hai bạn đã xuất sắc lọt vào danh sách trúng tuyển.
Tô Nguyệt với 966 điểm xếp thứ 15 và Lục Ngạn với số điểm là 956, đứng thứ hạng 20 trong bảng xếp hạng.
Các em cho hai bạn một tràn vỗ tay khích lệ!"
Nghe xong kết quả, ai nấy đều sững sờ nhìn về phía An Tĩnh ai oán.
Nhìn con điểm cao chọc trời đến lớp trưởng của lớp họ không vào được.
Đã vậy còn với số điểm cao như vậy chứ!
Biết vậy mấy ngày đó nhờ vả An Tĩnh dạy thì sẽ khác rồi!
Nói không ngoa chút nào, Tô Nguyệt và Lục Ngạn minh chứng rõ nhất cho việc An Tĩnh kèm cặp bấy lâu nay.
Bây giờ Tô Nguyệt có thể không nhịn cục nghẹn này rồi, không khỏi ôm chầm lấy An Tĩnh nhảy nhót.
" Tớ đậu rồi! Tớ đậu rồi! Cảm ơn chị em tốt rất nhiều! Hu Hu!"
Mục Chấp không không khỏi buồn bực, nhưng trong lòng lại có chút khó chịu nhìn về phía Lục Ngạn thì thấy ánh mắt của cậu bạn mình có điều dị thường.
Ánh mắt thèm khát này của Lục Ngạn sao anh không biết được chứ? Là đàn ông với nhau, chỉ cần nhìn qua ánh mắt là cũng biết đối phương cũng