Trong một phòng karaoke.
Tuy còn sớm nhưng mọi người đi đã gần như đông đủ, Tô Nguyệt thầm nhẩm số lượng khách mình mời.
Khi thấy An Tĩnh đẩy cửa bước vào, Tô Nguyệt nhảy cẫng lên chạy tới ôm cô, vui mừng.
"Cậu sao tới muộn thế! Đáng bị phạt nhà!"
An Tĩnh bực bội đẩy cái mặt dính như keo bả chó của Tô Nguyệt, dúi vào tay cô nhóc này là một cái bánh kem cùng với món quà sinh nhật.
"Sinh nhật vui vẻ, cô nàng rắc rối! Mình có làm cho cậu một cái bánh sinh nhật.
"
Tô Nguyệt chỉ mải mê nói chuyện với An Tĩnh mà không nhận ra đi theo sau là Mục Chấp và Lạc Trần.
Cả quần chúng hóng chuyện ăn dưa không khỏi sáng mắt như đèn pha.
Sao Mục Chấp và Lạc Trần đi tới cùng nhau? Chẳng phải hai người này như nước với lửa sao? Điều này thật là vi diệu mà!
Còn mấy cô nàng nhan khống thì lại khác, mấy khi gặp được cảnh hai nhan sắc thần tiên này chứ.
Nếu Lạc Trần Thiên về bên ngoài ấm áp như nắng mai bên trong lạnh lẽo thì Mục Chấp lại mang vẻ hoang đại ngang tàn, không coi ra gì.
Oa oa, may hôm nay mình tới đây, nếu không thì bỏ lỡ mất rồi!
Ế mọi người xem kìa, Mục Chấp với Lạc Trần sao nhìn nhau chằm chằm vậy?
Tự dưng muốn đẩy thuyền Lạc Mục ra khơi ghê! Học bá ngoài nóng trong lạnh pk ác bá ma vương!
Đúng là ý kiến lớn gặp gỡ nhau! Tôi cũng muốn đẩy thuyền nè!
Lạc Trần và Mục Chấp ngầm giao tranh nhau, không để ý việc mọi người ghép cặp hai người nếu không đã lật bàn rồi.
An Tĩnh không biết đi đâu cùng với Tô Nguyệt, Lạc Trần và Mục Chấp dáo dác tìm kiếm không thấy cô, định đi tìm thì ánh đèn tắt phụt đi, một giai điệu du dương cùng với một giọng hát nhẹ nhàng vang lên trong bóng tối.
"Happy birthday to you! Happy birthday to you!
Cả căn phòng cùng nhau hòa tấu bài hát chúc mừng sinh nhật, Tô Nguyệt xuất hiện ở vị trí trung tâm trước mặt là hai chiếc bánh kem đã được thắp sáng đầy nến lung linh.
Lời hát đã đứt đi, Tô Nguyệt chắp hai tay cầu nguyện xong rồi thổi nến.
Ánh sáng căn phòng lại bật lên, bây giờ mọi người mới biết được người vừa đánh đàn là An Tĩnh không khỏi ngạc nhiên.
Lạc Trần và Mục Chấp thì lại khác, ánh mắt thay đổi lập tức.
Nếu có ai nhìn thẳng trực diện hai người thì sẽ thấy đáy mắt lạnh lùng lại hiện chút dịu dàng, ấm áp nhìn đối phương.
Mọi người đều lục tục mang quà đến tặng cho Tô Nguyệt không quên gửi lời chúc mừng.
An Tĩnh ngồi tạm một chiếc ghế dài gần đó thì Mục Chấp và Lạc Trần không hẹn mà gặp ngồi bên cạnh An Tĩnh.
An Tĩnh khá là bực mình vì hai cái người tự dưng nổi điên, chỗ rộng thì không ngồi sao cứ thích chen vào chỗ cô như thế chứ.
Tô Nguyệt nhanh chóng mời mọi người nhập tiệc thì cánh cửa lại mở ra, một cô gái mặc váy ngang gối bước vào.
Cô ta thấy điều gì đó liền chạy tới ôm chầm lấy Tô Nguyệt, thái độ rất thân thiện đáng yêu.
Cầm một hộp quà đưa cho Tô Nguyệt, ngọt ngào chút mừng sinh nhật cô.
"Chị hai, chúc mừng sinh nhật chị!
Tô Nguyệt khá không thích cô em này, việc mà cô mời cô ta đến dự do bị bắt buộc thôi.
Nghe